Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Người đàn bà ngồi đan

    Tác giả:

    Giữa chiều lạnh
    Một người đàn bà ngồi đan bên cửa sổ
    Vừa nhẫn nại vừa vội vã
    Nhẫn nại như thể đó là việc phải làm suốt đời
    Vội vã như thể đó là lần sau chót
    Không thở dài
    không mỉm cười
    Chị đang giữ kín đau thương
    Hay là hạnh phúc
    Lòng chị đang tràn đầy niềm tin
    Hay là ngờ vực
    Không một lần nào chị ngẩng nhìn lên
    Chị đang qua những phút giây trước lần gặp mặt
    Hay sau buổi chia ly
    Trong mũi đan kia ẩn giấu niềm hân hoan hay nỗi lo âu
    Trong đôi mắt kia là chán chường hay hy vọng
    Giữa chiều lạnh
    Một người đàn bà ngồi đan bên cửa sổ
    Dưới chân chị
    Cuộn len như quả cầu xanh
    Đang lăn đi những vòng chậm rãi.

    (1-1984)

    Bình luận

    1. namc says:

      ko hieu gi lam,nhung doc cung hay

    2. Kim X Hoang says:

      Bài thơ này chỉ tàm tạm thui. Đâu có gì quá xuất sắc mà được chọn vào 100 bài thơ hay nhất thế kỉ. Nhưng Ý Nhi thực sự là một nhà thơ lớn. Những bài thơ như Đêm trước ngày Lập Xuân, Dẫu chỉ là cơn mưa, Tháng Mười, Biển… là những bài thơ tuyệt đẹp và đầy cảm xúc (không chỉ là hay, mà là tuyệt đẹp, cái đẹp tôn quý, vĩnh hằng của Thi ca)

    3. ĐỌC THƠ Ý NHI
      BÀI “NGƯỜI ĐÀN BÀ NGỒI ĐAN”

      Ta đi tìm những vần thơ
      Tìm hoài mới thấy bây giờ là đây
      Nếu thơ mà chỉ kiểu này
      Chẳng vần chẳng điệu thơ hay nỗi gì

      Ý Nhi sao viết tàm xàm
      Đọc lên chẳng thấm vào hồn chút chi
      Hồn thơ đã hết đường đi
      Thành đi luẩn quẩn hỏi gì đâu hay

      Ta luôn chúa ghét đời này
      Thơ không vần điệu cũng thời bảo thơ
      Thơ mà làm kiểu tự do
      Ngoài toàn bá lắp trong đều rỗng không

      Làm thơ mà chẳng điệu vần
      Thế thì đời hỏi có cần nhà thơ
      Khác gì đâu nói bâng quơ
      Vậy thì trẻ nít làm thơ được rồi

      Ta đâu kỳ thị ở đời
      Nhưng mà đã nói thơ thì phải thơ
      Bởi thơ ngôn ngữ đợi chờ
      Đợi chờ để gặp hồn thơ trên đời

      Thơ không hồn kiểu lơi khơi
      Có gì khác với ma trơi vậy hè
      Nào ai lẵng lặng mà nghe
      Cần nên rèn giũa cái nghề làm thơ

      Làm thơ phải kiểu bất ngờ
      Luôn đưa cái mới để người ngoạn du
      Đường đời dầu có kỳ khu
      Đọc thơ cũng phải lá thu nhìn vào

      Bởi vì nó đẹp ven đường
      Khác nào tranh vẽ mới dường là thơ
      Trời thu mang mác một màu
      Ai làm thơ cũng phải hầu đừng quên

      Nếu thơ chỉ kiểu bùng rền
      Bùi nhùi một đống quả không ra gì
      Nước ta từ thuở dậy thì
      Đã cưu mang sẳn một trời thơ hay

      Nhưng sao tháng tháng ngày ngày
      Thấy nhiều tho dở lỗi này tại ai
      Tại vì khô héo đề tài
      Hay là toàn kẻ làm thơ tầm ruồng

      Nói chơi thiên hạ đừng buồn
      Ta ưa nói thật thay vì làm thơ
      Tại do thơ thật mới hay
      Nó như hoa nở mọi ngày vậy thôi

      NHÀ THƠ ĐẠI NGÀN
      (14/01/16)

    ví dụ: http://www.example.com

    Lời bình: (Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu)