Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Với con

    Tác giả:

    Con ơi con thức dậy giữa ngày thường
    Nghe chim hót đừng nghe mê mải quá
    Qua đường đất đến con đường sỏi đá
    Cha e con đến lớp muộn giờ.

    Con ơi con nàng Bạch Tuyết trong mơ
    Không thể nào yêu con thay mẹ được
    Và vì thế, nếu khuy áo con bị đứt
    Thì nói lên để mẹ khâu cho.

    Và con ơi trên ấy ngân hà
    Có thể rồi con sẽ lên đến được
    Nhưng đêm nay thì con cần phải học
    Bốn phép tính cộng trừ hay đọc một trang thơ.

    Con ơi con, nếu thầy giáo dạy con
    Có ánh sáng bảy màu trong ánh sáng
    Thì con hỡi hãy khêu cho rạng
    Ngọn bấc đèn con hãy vặn lên to.

    Con ơi con, trái đất thì tròn
    Mặt trăng sáng cũng tròn như đĩa mật
    Tất cả đấy đều là sự thật
    Nhưng cái bánh đa tròn, điều đó thật hơn!

    Mẹ hát lời cây lúa để ru con
    Cha cày đất để làm nên hạt gạo
    Chú bộ đội ngồi trên mâm pháo
    Bác công nhân quai búa, quạt lò.

    Vì thế nên, lời cha dặn dò
    Cũng chưa hẳn đã là điều đúng nhất
    Cha mong con lớn lên chân thật
    Yêu mọi người như cha đã yêu con.

    Bình luận

    1. Nguyễn Thanh Bình says:

      Đôi điều suy ngẫm về bài thơ Với con

      Đọc bài thơ này của Thạch Quỳ,một giáo viên Toán và đặt nó trông bối cảnh 30 năm trước,cái ngày mà đất nước muôn vàn gian khó,quanh năm không được bữa no và muốn có cảm giác no thì chỉ biết uống mấy bát canh”toàn quốc”….,còn mỳ”không người lái” thì quả là “xa xỉ” mất rồi.Có thể bây giờ nhiều bạn trẻ không tin được điều đó nhưng dù sao thì đó cũng là một thực tế lịch sủ đã đi qua chừng 30 năm rồi
      Trong bối cảnh đó ông dạy con ,lo lắng cho con từ cái điều tứởng chừng như nhỏ nhặt nhất,giản dị nhất:..
      Con ơi con thức dậy giữa ngày thường
      Nghe chim hót đừng nghe mê mải quá
      Qua đường đất đến con đường sỏi đá
      Cha e con đến lớp muộn giờ…
      Có lẽ người cha khuyên con mình mỗi sáng thức dậy đến trường mà đường xa lại gập ghềnh khúc khuỷu nếu không tập trung mà mải nghe chim hót e rằng đến trường muộn mất…. thế mà người ta cố gán ghép cho những vần thơ giản dị và sâu xa đó là chống này…chống nọ thì thật không thể nào hiểu nổi họ cảm thụ văn học thơ ca kiếu gì?Với khổ thơ kết của bài thơ làm cho người đọc thực sự rung động:
      Vì thế nên lời cha dặn dò
      Cũng chưa hẳn đã là điều đúng nhất
      Cha mong con lớn lên chân thật
      Yêu mọi người như cha đã yêu con
      Cái hay,cái đẹp,cái nhân văn ấy chẳng thấy ai nhắc đến mà họ lại đưa ra cái lập luận ;là biết là chưa đúng,là sai mà lại dạy con cái sai à? như thế là phản động ,là trái với truyền thống giáo dục XHCN…
      Đến đây thì……thua cái lưỡi không xương……Với cách suy luận trên thì không phải chỉ có ảnh hưởng tới”hoà bình thế giới” mà còn có nguy cơ huỷ diệt hành tinh là đằng khác. Chia sẻ với tác giả đôi điều suy ngẫm về nhân tình thế thái,về vui buồn của nghiệp văn chương nhưng vẫn tin rằng lịch sủ sẻ phán xét,,thế hệ sau sẻ trả lại nguyên trạng cái giá trị đích thực cho nó.
      TB

    2. Trung says:

      Bài thơ này tôi đã đọc từ khi còn rất nhỏ và đã thuộc nhưng lúc đó không hiểu hết.

      Bây giờ đã là một người cha của 2 đứa con. Tôi thấy nhiều điều tâm đắc.

      Điều tâm đắc nhất mà tôi nhìn thấy được từ bài thơ này là “HÃY ĐƠN GIẢN HÓA CUỘC SỐNG MỘT CÁCH CÓ TRÁCH NHIỆM VÀ BẰNG CẢ LƯƠNG TRI”.

    ví dụ: http://www.example.com

    Lời bình: (Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu)