Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Lão đầy tớ

    Tác giả:

    Lão trương hai bàn tay
    Nhìn tôi và trắng trợn:
    “Tôi không hay đùa bỡn,
    Làm việc quá trâu cày

    Đến già, còn bửa củi
    Gánh nước, cuốc vườn cau
    Đất bụi lấm đầy đầu
    Mà chủ còn hất hủi!

    Như cái kiếp ăn mày
    Ngồi ăn trong góc xó
    Buồn thiu như con chó
    Áo rách chẳng ai may

    Quần rách giơ tuốt cả!
    Lạnh thì nằm chòng queo
    Trơ trụi như con mèo
    Không có vài tấm rạ!”

    Tôi riết chặt bàn tay
    Của lão: “Bao nhiêu nỗi
    Đau buồn và tức tối
    Sẽ tan biến ngày mai…

    Ông đã nghe ai nói
    Có một xứ mênh mông
    Nửa tây và nửa đông
    Mạnh giầu riêng một cõi?

    Nơi không vua, không quan
    Không hạng người ô uế
    Không hạng người nô lệ
    Sống đau xót, lầm than.

    Nơi tiêu diệt lòng tham
    Không riêng ai của cải
    Hàng triệu người thân ái
    Cùng chung sức nhau làm

    Để cùng nhau vui sướng
    Ai già nua tật nguyền
    Thì cứ việc ngồi yên
    Đã sẵn tiền nuôi dưỡng”.

    Lão ngơ ngác nhìn tôi
    Rối rít: “Ồ hay nhỉ!
    Ai già nua được nghỉ
    Cũng no ấm trọn đời?

    Ai cũng có nhà cửa
    Cũng sung sướng bằng nhau?
    Đã không ai đè đầu
    Làm chi có đầy tớ?

    Cậu bảo: Cũng không xa?
    – Nước Nga?
    – Ờ nước ấy”.
    Và há mồm khoan khoái
    Lão ngồi mơ nước Nga…

    Bình luận

    1. nguyen tho says:

      Bệnh ấu trĩ tả khuynh
      Một thời làm điên đảo
      Không chỉ là nước Nga
      Mà ngay cả nước mình
      Có người giờ bảo thủ
      Chắc hãy còn ngâm nga

    2. MÂY NGÀN says:

      ĐỌC THƠ TỐ HỮU,
      BÀI “LÃO ĐẦY TỚ”

      Anh chàng Tố Hữu làm thơ
      Giống như con nít tơ mơ vậy mà
      Chỗ nào cũng chỉ nước Nga
      Cũng là Các Mác với là Lênin

      Nhiều nơi còn có ông Mao
      Nhất là luôn có Bác Hồ muôn năm
      Thật là thi sĩ cà lăm
      Giống như đĩa bể quay tròn một nơi

      Ôi thôi thơ bốn phương trời
      Chỉ thơ Tố Hữu một màu đỏ tươi
      Phun toàn khẩu hiệu buồn cười
      Có ai hơn được nhà thơ tuyên truyền

      Thơ toàn chỉ nói huyên thuyên
      Cái lòng rỗng tuếch mới phiền làm sao
      Cái đầu toàn nghĩ tào lao
      Cho là vĩ đại ta thời ai hơn

      Bây giờ sổ toẹt sạch trơn
      Liên Xô tiêu mất Đông Âu chẳng còn
      Nói ra quả thấy ngượng ngùng
      Nhà thơ kiểu ấy quả khùng hơn điên

      Anh hùng mong găp thuyền quyền
      Con anh Tố Hữu ca toàn Mác Lê
      Ca vì đầu óc đê mê
      Có chi sâu sắc mọi bề chút sao

      Nên thôi đời chỉ tào lao
      Bao anh thích kiểu phong trào hơn ai
      Thiên lôi cứ kiểu trời sai
      Chỉ đâu đánh đó thi thơ nỗi gì

      Bắt bao trò nhỏ mê ly
      Học thơ Tố Hữu quả thì giống ai
      Măng non sao nở dài dài
      Đè đầu đè cổ còn gì tuổi thơ

      Cái đầu toàn chỉ bá vơ
      Chận đường tiến tới nhân tài nước ta
      Thơ làm chỉ có ba hoa
      Chỉ toàn chích chóe mới là tội ai

      Nói chơi một chút dông dài
      Như thơ Tố Hữu tài thơ có gì
      Kể ra phần lớn đều vè
      Kiểu vè chính trị một bè trôi đi

      Trăm năm rồi có còn gì
      Chưa xong thế kỷ ai người còn ham
      Kiểu thơ cố ý đỏ lòm
      Một thời lên tợn cũng làm sao hay

      Bao thơ lại kiểu cùi đày
      Đằng đằng sát khí một tay chẳng vừa
      Hô toàn giết chóc ghê chưa
      Thơ ta chưa thấy một người như va

      NHÀ THƠ ĐẠI NGÀN
      (15/01/16)

    ví dụ: http://www.example.com

    Lời bình: (Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu)