Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Rỗng ngực

    Tác giả:

    Em thở dài
    Buốt mùa đông rỗng ngực
    Buồn xa xa thương cũng xa xa

    Thoát xác vọt lên trần nhà
    Nhìn thi thể co ro
    Góc giường than khóc

    Ngoài đường cái quan
    Xe rác chạy rầm rập
    Đống lửa bao nilon đựng rác
    Đôi tình nhân khét lẹt
    Chàng thương binh ngực nặng huân chương
    Vẫn hô một hai hành quân không chịu nghỉ
    Nàng thất tình
    Hoa mướp bồng áo bông
    Ru hời
    Thoại Khanh – Châu Tuấn
    Đun nấu sụt sùi đứt ruột ống bơ.

    […]

  • Những đám mây ban sớm

    Tác giả:

    […]

    chúng ta còn lại gì sau cuộc chiến tranh?
    một tuổi trẻ sớm tàn
    một đôi môi sớm tắt
    không nhớ hết bạn bè đã chết
    xác gục giữa bùn lầy
    thái dương rỉ máu
    không thể phủ huân chương
    lên ngực trần đã rữa
    cũng không thể bồi thường
    bằng những đồng tiền viện trợ
    làm sao có thể trở về
    ngủ yên trên giường cũ
    làm sao yên lành nhìn hoa nở
    làm sao bình tâm ôm một người con gái
    trong tay?

    […]

    sắp tới là những ngày khó nhất
    những người tốt không được quyền vô dụng
    không được quyền ngu dốt
    hãy im đi lời bịp bợm dối lừa
    lũ nước ngoài xảo quyệt cút ngay ra
    máu con người không phải thứ bán mua
    cái bánh vẽ không no lòng ai được
    bài học lớn của một thời đau xót

    […]

    ta ra đường em nhé, ngẩng đầu lên
    trên mặt đất, ta có quyền được sống
    nhiều cay đắng, ta có quyền được khóc
    nhưng sáng nay anh muốn thấy em cười
    những mặt gầy ướt đẫm ánh ban mai
    những người lính trở về từ cát bụi
    những đôi lứa ôm ghì nhau không nói
    nghe trống đồng bát ngát đỉnh rừng cây

    […]

  • Đánh mất

    Tác giả:

    […]

    Ai cắm sẵn trong bình mấy nhành lan tím. Nhờ hoa dạy anh cách mở đầu câu chuyện. Mắt em màu cà phê nâu đen, trong ly anh đôi mắt ấy nhìn lên, sâu lắng… Rạng rỡ môi em – nụ cười cuối ngày của nắng, gió dường như dừng lại chỗ em ngồi. Chút hương nào gợi nhớ xa xôi…

    […]

  • Không

    Tác giả:

    […]

    Không người con gái nào để thương yêu
    Không có người đàn ông nào để trọng
    Không có kẻ thù nào để ác
    Không có tội lỗi nào để phạm
    Không có cả một nỗi buồn để khóc
    Cũng chẳng có chiến lũy nào để chết
    Chúng ta làm gì cho hết buổi chiều nay?

  • Những điều cần nói khi thôi học 1963

    Khi ta thôi học
    Người khách trú bán ve chai già đã chết
    Y đã hát cho ta nghe
    Những buổi trưa buồn rầu
    Trong ngôi trường đầy vết tích chiến tranh
    Những bài hát làm nhớ hoài một nước cổ Trung Hoa
    Một nước Trung Hoa loạn lạc
    Thiếu cơm và thừa nước mắt
    Ôi giấc mộng anh hùng Lương Sơn Bạc

    Khi ta thôi học
    Các giáo sư dạy cho lũ học trò những điều họ không tin
    Và chúng ta tin những điều họ không dạy

    Khi ta thôi học
    Ta không biết con người sinh ra để làm gì
    Và ta mải miết
    Ði tìm câu trả lời
    Ðể sống yên tâm

  • Chăn-đa em ơi

    Tác giả:

    […]

    Nhớ sen đi tìm đầm
    Gặp toàn bong bóng nước
    Quay về hoa vẫn cúc
    Anh cầm như trăm năm.

    Kẻ ghét cứ phải gần
    Người yêu đành xa cách
    Mây dẫu thương mặt đất
    Không thể nào không bay.

    […]

    Chùa xưa sư vẫn đây
    Khói nhang buồn thăm thẳm
    Phật thấu hết mọi điều
    Hỏi em, đành im lặng.

    Bồ đề mùa lá rụng
    Bay mờ trong hư vô.

  • Sương mù

    Chân lý ngủ mê,
    vào cái ngày sương mù ấy
    lá đang xanh hay đã phai màu?
    hoa bạc đầu hay sắc tím vẫn nhói sâu?
    Đường thăm thẳm vô biên, hay đường chỉ năm ba bước?
    Mây lang thang trên vai, hay không bao giờ ta tới được
    trời cao?

    […]

  • Em (I)

    Tác giả:

    […]

    thời bạo tàn lửa cháy khắp nơi
    những thây người gục ngã
    những nhịp cầu sụp đổ
    những toa tàu rỗng không
    em đứng ở góc phòng
    tóc lòa xòa trên má
    anh ôm chặt thân em bé nhỏ
    biết nói gì; lát nữa đã xa xôi
    thù hận mênh mông mặt đất bùn lầy
    em chập chờn đi trên đổ nát
    thành phố bờ đá dựng
    những bánh xe lăn vỡ
    những hầm hố những nhành hoang huyệt mả
    những người lính ngồi hút thuốc
    mũ sắt mưa rào
    những người lính mặt đen má hóp
    hát gì nghêu ngao
    anh lại nhớ về em
    cái chấm nhỏ lạ lùng
    trên cánh đồng trơ trụi
    đôi mắt bàng hoàng như hỏi
    “giết chóc thế còn chưa đủ
    các người điên cả hay sao?”

    […]