Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Bài thơ Việt Bắc (Trích chương I)

    Tác giả:

    […]

    Tương lai
    ta thắt bụng
    vì mày!
    Ta đã nhìn
    như
    người lính nhịn
    Nhìn mùa xuân
    lại đến
    nhịn mùa đông
    Nhịn điếu thuốc
    nhịn từng vuông vải
    Nhịn no
    nhịn ấm
    nhịn tình yêu!

    […]

    Ôi
    thế kỷ
    muôn quên
    ngàn nhớ!
    Nợ này
    đâu dễ trả
    mà quên!
    Đi!
    Tất cả!
    Dù quen tay vỗ nợ
    Cũng chớ bao giờ
    vỗ nợ
    NHÂN DÂN!

  • Trở về miền đồi

    […]

    Mặt lá nhìn ngửa
    Mặt người nhìn ngang
    Mặt loài thú lang nhìn xuống
    Khi ta còn nhìn lên kính ngưỡng
    Khi ta còn cúi xuống khẩn cầu
    Ta vẫn tự tạo ra mình bằng những dáng đau

    Vành môi cong hình lá lúa
    Đòn gánh mấu liền níu giữ cổ quang
    Một trăm dáng vòng
    Một ngàn hình cong
    Vẫn không tìm ra đốt đau của mẹ
    Con sâu đen đục vào lõi mía
    Làm thành lỗ đau đỏ au
    Con chỉ là con, con đã biết đâu
    Phải đến lúc đời con sinh nhánh
    Con mới rõ trên vòng cong cột sống
    Đốt xương nào sâu đục mẹ ơi

    […]

  • Diêm

    Tác giả:

    Có người ví tình yêu như vỏ với que diêm
    Nhưng em không nghĩ thế
    Bởi que diêm chỉ một lần sáng lóe
    Còn vỏ bao làm cháy đến trăm lần

    Em không thể là phần sẫm nơi vỏ kia
    Để làm sáng
    Rồi đốt lịm đời những que diêm mỏng mảnh
    Nơi hết lần này đến lần sau lấp lánh
    Rất đa tình rồi phụ bạc như không

    […]

  • Một mình

    Tác giả:

    Dường như cánh gió không bay
    Lời ca không hát, rượu đầy không men
    Dường như nhớ lại không quen
    Một mình tôi… một mình em… lạ thường
    Dường như trăng chếch bên giường
    Tiếng gà tiễn biệt đêm trường lặng im.

    (1942)

  • Nén linh hương

    Tác giả:

    Đã hẳn em về xa mê tâm linh
    Sao còn đứng nghiêng khói thiêng vươn mình
    Đã hẳn em lên thượng tầng khinh thanh
    Sao còn rưng rưng cỏ mồ bình minh

    Đã hẳn em bay cõi im vô cực
    Sao còn mưa mau quất đau lá cành
    Em hết phiên canh tổng kho thế tình
    Sao còn nhập siêu nhiều chiêm bao anh

    Anh vâng ý em vâng mệnh đào hồng
    Cưới người kế em hồi môn nắng đông
    Xóa nhanh quầng thâm nhặt thầm sợi tóc
    Từ hôm em đi ghi âm cười khóc
    Ghi nét mày chau ghi sắc môi hồng
    Băng ngắn mật gấu băng dài mật ong
    Một thời yêu anh một thời như không

  • Anh đi và em đi

    Tác giả:

    Anh đi về phía không em
    Em đi về phía dài thêm bão bùng

    Anh đi sắp đến vô cùng
    Em đi sắp đến cánh hồng đang rơi

    Bảy mươi đứng phía ngoẹn cười
    Tám mươi đứng khóc nẻo đời chưa khô

    Trăm năm nhào quyện hư vô
    Biết đâu em vẫn lửng lơ hát buồn

  • Gửi về Lam Sơn

    Tác giả:

    Em thanh xuân như ngày xưa của anh
    duới sân trường có một viên sỏi xanh rất nhỏ
    anh cất dấu tuổi trẻ mình ở đó

    Có khi nào em xới cỏ vườn trường
    mảnh ốc xà cừ lóng lánh ánh lửa
    anh cất dấu tuổi trẻ mình ở đó

    Em còn đi ngang dòng Nông Giang
    hòn đá tảng kê làm bậc rửa chân
    anh cất dấu tuổi trẻ mình ở đó

    Cái hố tránh bom anh đào trước nhà Dòng
    ẩn nấp cùng anh có một người bạn nữa
    anh cất dấu tuổi trẻ mình ở đó

    […]