Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Đỗ Trung Lai


  • Chị tôi


    […]

    Sông sâu mà giếng cũng sâu,
    Cau già đã đốn, giàn trầu đã khô.
    Rèm thưa trúc sót đung đưa,
    Trúc rơi từng đốt, người chưa gặp người.
    Chị tôi giờ hết duyên rồi,
    Gốc hồng cũng chẳng được ngồi hái hoa.
    Năm đi qua, tháng đi qua,
    Chị trôi trong ấy như là trong mơ.
    Đời người thế cũng xong ư?
    Đầu xanh răng trắng ba thu một ngày.

    […]

  • Tôi ru con gái tôi


    À ơi con ngủ cho ngoan
    Đắp chăn rồi bố mắc màn cho con
    Nửa đời nước nước non non
    Con vừa một tuổi, bố tròn bốn mươi
    Nửa đời đi ngược về xuôi
    Đêm nay bố ngắm con cười trong mơ
    Môi hồng, răng trắng, tóc tơ
    Bố cho máu đỏ, mẹ cho hình hài
    Giời cho tính nết sau này
    Cầu cho con những khéo tay, dịu dàng
    Trong đêm con thở nhẹ nhàng,
    Cầu cho con khỏi bần hàn mai sau

    […]

  • Đêm sông Cầu


    […]

    Tiếng một con tôm búng nước
    Vó bè ai cất sau lưng
    Sao trời lọt qua mắt lưới
    Rơi đầy xuống cả mặt sông

    Con sông của người quan họ
    Suốt đời nước chảy lơ thơ
    Em ơi! Em là cô gái
    Từ lâu anh đợi anh chờ

    Em là cô tấm thảo hiền
    Đến giữa đời anh trảy hội
    Tình đã trao nhau êm đềm
    Mà vẫn mắt nhìn bối rối

    Sông Cầu khi đầy khi vơi
    Chảy ngang qua câu quan họ
    Ướt đầm vạt áo bao người
    Vạt thương ướt cùng vạt nhớ

    […]