Muộn mằn
[…]
Em cười nơi nào, em khóc nơi đâu?
Tấm áo xanh ơi, mái tóc choàng vai hỡi
Bát cơm tấm mười lăm năm vẫn đợi
Tiếng nước râm ran trong buồng tắm buổi chiều
[…]
Nhà văn Hoàng Đình Quang sinh năm 1951, quê quán ở xã Đắc Sơn, huyện Phổ Yên, tỉnh Thái Nguyên. Ông tham gia bộ đội chiến đấu ở miền Đông Nam Bộ thời chống Mỹ. Sau ngày đất nước thống nhất, ông về Thành phố Hồ Chí Minh công tác báo chí và xuất bản, từng là Trưởng chi nhánh phía Nam của Nhà xuất bản Hội Nhà văn.
Trước khi gặt hái những thành công với văn xuôi, Hoàng Đình Quang được biết đến như một nhà thơ với nhiều thơ đăng báo. Năm 1991, ông xuất bản tập thơ Nói thầm.
Hoàng Đình Quang hiện là Uỷ viên Ban Chấp hành, Chi hội trưởng, Chủ tịch Hội đồng Văn xuôi Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh khoá 8; hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.
Tác phẩm đã xuất bản:
Giải thưởng văn học:
[…]
Em cười nơi nào, em khóc nơi đâu?
Tấm áo xanh ơi, mái tóc choàng vai hỡi
Bát cơm tấm mười lăm năm vẫn đợi
Tiếng nước râm ran trong buồng tắm buổi chiều
[…]
Anh đứng lặng trước giòng sông số phận
Chuyến đò hoa quay mũi tự bao giờ
Bến nước cuối cùng rải đầy mảnh vỡ
Chiếc chén ngà đong nước mắt ngày xưa
[…]
[…]
Có thể nào anh lại sẽ ngẩn ngơ
Ba mươi năm có ít đâu, ba mươi năm quá ngắn
Con cái, cửa nhà, đồng tiền tất bật
Tiếng nước chảy trong nhà, chim khách hót ngoài sân…
Nồng ấm nhích lên, cực khổ xa dần
Anh quen có em như quen vào cánh cửa
Đóng lại lúc anh đi, khi anh về rộng mở
Xao xuyến thanh bình, yên ả lúc xô nghiêng
[…]
[…]
Em tất tả, giọt mồ hôi mùa đông
Tay xách tay đùm, tóc mai bết má
Em cười nói, em phân trần, hể hả
Anh ngóng em về, nước mắt lại chực rơi!
Bánh trái, rau dưa… anh đã sắp cả rồi
Em xem thử thiếu gì không em nhé!
Con gái tết này, Tết đầu đời thiếu mẹ
Cứ quẩn quanh trong bếp lại ra hè!
[…]
Lỡ tay muối mặn con ơi
trách gì cái vụng của người làm cha
gà cồ quanh quẩn phận gà
xòe đôi cánh cũ đem ra che trời
Mẹ đem vào cõi xa vời
những câu dạy bảo những lời khuyên răn
bây giờ nét ở đường ăn
cha nông nổi, lại cỗi cằn thương yêu
[…]
[…]
Chúng mình sống đến hôm nay
Còn bao nhiêu đứa gửi thây rừng già
Ơn trời đất, ơn mẹ cha
Đội ơn vợ đã vì ta mà nghèo!
Rượu cho chồng, cám cho heo
Tình tang cho nợ, bọt bèo cho thơ
Thương đàn con dại ngẩn ngơ
Di truyền cả cái khù khờ của cha!
Long đong ở giữa quê nhà
Quẩn quanh ở chỗ người ta cờ tàn…
Bạn ngồi bạn uống rượu khan
Tôi ngồi uống nỗi cơ hàn bạn tôi!