Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Nguyễn Bính


  • Rắc bướm lên hoa


    Ai đem rắc bướm lên hoa
    Rắc bèo xuống giếng, rắc ta vào nàng?
    Ai đem nhuộm lá cho vàng?
    Nhuộm đời cho bạc, cho nàng phụ ta?

  • Thời trước


    […]

    Vì tằm tôi phải chạy dâu
    Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay
    Chồng tôi thi đỗ khoa này
    Bõ công đèn sách từ ngày lấy tôi
    Kẻo không rồi chúng bạn cười
    Rằng tôi nhan sắc cho người say sưa.
    Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa
    “Anh chưa thi đỗ thì chưa động phòng”

    […]

  • Lỡ bước sang ngang


    […]

    Giời mưa ướt áo làm gì?
    Năm mười bẩy tuổi chị đi lấy chồng.
    Người ta: pháo đỏ rượu hồng
    Mà trên hồn chị: một vòng hoa tang.
    Lần đầu chị bước sang ngang,
    Tuổi son sông nước đò giang chưa tường.
    Ở nhà em nhớ mẹ thương
    Ba gian trống, một mảnh vườn xác xơ.
    Mẹ ngồi bên cửi se tơ
    Thời thường nhắc: “Chị mày giờ ra sao?”

    […]

  • Quê tôi


    […]

    Mai ngày tôi bỏ quê tôi
    Bỏ trăng, bỏ giá, chao ơi! bỏ chùa
    Đem thân đi với giang hồ
    Sân ga phẳng lặng, bến đò lênh đênh
    Quê hương chẳng nhớ cũng đành
    Cũng xin dâng cả chân tình cho ai…

    […]

  • Ghen


    Cô nhân tình bé của tôi ơi!
    Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
    Những lúc có tôi và mắt chỉ
    Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi

    Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai
    Đừng hôn dù thấy đóa hoa tươi
    Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ
    Đừng tắm chiều nay bể lắm người

    […]

  • Thư gửi thầy mẹ


    […]

    Thầy đừng nhớ, mẹ đừng thương
    Cầm như đồng kẽm ngang đường bỏ rơi!
    Thầy mẹ ơi! Thầy mẹ ơi,
    Tiếc công thầy mẹ đẻ người con hư!
    Con đi năm ấy tháng tư
    Lúa chiêm xấp xỉ, giỗ từ tháng ba.
    Con đi quạnh cửa, quạnh nhà
    Cha già đập lúa, mẹ già rũ rơm.
    Cha giã gạo, mẹ thổi cơm
    Có con, con vắng, ai làm thay cho?
    Con dan díu nợ giang hồ
    Một mai những tưởng cơ đồ làm nên.
    Ai ngờ ngày tháng lưu niên
    Đã không gọi chút báo đền dưỡng sinh,
    Lại mang ân ái vào mình
    Cái yêu làm tội, làm tình cái thân.
    Bó tay như kẻ hàng thần
    Chán chường như lũ tàn quân lìa thành.
    Mẹ cha thì nhớ thương mình
    Mình đi thương nhớ người tình xa xôi …

    […]