Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Nguyễn Việt Chiến

Nguyễn Việt Chiến

Nguyễn Việt Chiến sinh ngày 8 tháng 10 năm 1952, quê ở Chàng Sơn, Thạch Thất, Hà Tây, là nhà báo và nhà văn đang làm việc tại Báo Thanh Niên ở Hà Nội. Ông là hội viên Hội nhà văn Việt Nam, hội viên Hội nhà báo Việt Nam, hội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Ông cũng là Cựu Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam. Một số bút danh khác ông dùng khi làm thơ là Nguyễn Văn Nguyễn, Từ Kim Việt.

Nguyễn Việt Chiến đi bộ đội từ năm 1970, xuất ngũ năm 1974 và vào đại học. Tốt nghiệp đại học ngành địa chất. Năm 1990 chuyển sang viết báo, năm 1991 công tác ở báo Văn Nghệ, năm 1992 về làm phóng viên tại báo Thanh Niên.

Tháng 5 năm 2008, Nguyễn Việt Chiến bị bắt tạm giam vì hành vi “Lợi dụng chức vụ quyền hạn khi thi hành công vụ” liên quan đến việc thông tin về vụ án PMU18. Gia đình ông có đơn xin bảo lãnh trong thời hạn tạm giam nhưng đã bị bác bỏ, một số báo đã đăng tin bày tỏ bất bình song cũng nhận được chỉ thị không được tiếp tục đăng về vụ việc.

Ngày 15 tháng 10 năm 2008, Hội đồng xét xử – Tòa án Nhân dân Tối cao Hà Nội đã tuyên phạt Nguyễn Việt Chiến 2 năm tù giam vì tội “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân”. Nhiều tổ chức quốc tế như Tổ chức Ân xá Quốc tế và Tổ chức Phóng viên Không biên giới kêu gọi trả tự do ngay lập tức và không điều kiện cho nhà báo Nguyễn Việt Chiến vì cho rằng ông là tù nhân lương tâm. Chính phủ Úc cũng lên tiếng và được nhà cầm quyền Việt Nam hứa hẹn sẽ sớm thả ông trong tương lai gần.

Trong khi đang chấp hành án phạt tù, nhà báo Nguyễn Việt Chiến được đề cử giải thưởng báo chí, thể loại Nhà báo, của tổ chức Phóng viên không biên giới vì “đã cống hiến cho tự do thông tin qua công việc, chính kiến và thái độ” của mình.

Ngày 15 tháng 01 năm 2009 ông đã được đặc xá trước Tết nguyên đán Kỷ Sửu sau tám tháng thụ hình án tù giam. Hiện ông sống cùng gia đình tại Thanh Xuân Bắc, Thanh Xuân, Hà Nội.

Tác phẩm:

  • Mưa lúc không giờ (Thơ, Nhà xuất bản Hội nhà văn, 1992)
  • Ngọn sóng thời gian (Thơ, Nhà xuất bản Thanh Niên, 1998)
  • Cỏ trên đất (Thơ, Nhà xuất bản Quân đội nhân dân, 2000)
  • Những con ngựa đêm (Thơ, Nhà xuất bản Hội nhà văn, 2003)
  • Thơ Việt Nam tìm tòi và cách tân 1975 – 2005 (Phê bình và tiểu luận, Nhà xuất bản Hội nhà văn, 2007)
  • Tổ Quốc nhìn từ biển (Thơ, 2011)
  • Giải thưởng:

  • Giải nhì Cuộc thi thơ báo Văn Nghệ, Hội Nhà Văn Việt Nam (1989-1990)
  • Giải nhì cuộc thi Thơ hay về biển của Vũng Tàu (1992)
  • Giải nhì cuộc thi Thơ Tạp chí Văn nghệ 1998 – 1999
  • Giải thưởng của Hội Nhà văn Hà Nội (2004) và Hội Nhà văn Việt Nam (2004) cho tập thơ Những con ngựa đêm.

    • Đất nước


      […]

      Thôi hãy chín đi quả xanh rơi vãi
      Nắm đất nào chẳng đẫm ứa mồ hôi
      Gánh lo âu vai mẹ hứng suốt đời
      Lưng mẹ thắt dáng buồn sông núi cổ
      Nón trên đầu, núi hoang liền ruộng vỡ
      Ta nhận ra đất nước chính là người

      Thôi hãy lên đường
      Rừng sâu bể vắng
      Những đứa con năm tháng ngóng tìm về
      Nơi mắt mẹ trời xanh chưa thấy hửng
      Nơi tóc mẹ trắng mưa đêm lũ úng
      Mùa bão dài chưa qua

      […]

    • Tổ quốc ở Trường Sa


      […]

      Việt Nam ơi! dưới bão táp mưa sa
      Người thắp sáng một niềm tin bền bỉ
      Những giếng dầu trụ vững giữa khơi xa
      Dầu là máu thắp trên thềm lục địa

      Sớm mai này nắng ấm ở Trường Sa
      Tiếng gà gáy bình yên trên ngực đảo
      Tiếng trẻ nhỏ đến trường nơi sóng bão
      Thêm một lần Tổ quốc được sinh ra.

    • Trẻ em trên mặt đất III


      […]

      Nắm vỏ bào dưới chân cột điện
      Thành phố nằm sau mưa
      Lời hát ngây thơ đứa trẻ:
      Con bò nâu
      Mảnh giẻ cũ cháy về

      Tôi lắng nghe
      Tôi sờ thấy những vụn thủy tinh
      Tiếng hát của em
      Mẩu pha-lê cháy vỡ
      Và tôi tin nắm vỏ bào

      Ngọn lửa dưới chân cột đèn
      Tiếng hát các em
      Tôi lạc giữa một mùa đông
      Những đứa trẻ đầu trần
      Ngồi đốt lửa dưới mưa và hát.

    • Chỉ còn thơ và nỗi cô đơn con người


      […]

      Tôi tin vào điều ấy
      Không phải bởi ngày qua thấy bạn trên giường bệnh
      Gương mặt tái nhợt cố nở một nụ cười khó khăn
      Như muốn nói: tôi không thể nghỉ ngơi
      Khi bài thơ đáng viết nhất vẫn đang còn phía trước

      Nhưng bạn đã từ bỏ cõi sống này vào một sớm mai
      Nơi có những nỗi đau không cách gì chữa được
      Chỉ còn thơ và nỗi cô đơn con người
      Sau tất cả mọi cô đơn.

    • Miền Thái trắng


      […]

      Em Mộc Châu
      Xanh nõn nà trà búp
      Em thẹn thò mận hậu chẳng riêng tôi
      Mây đủng đỉnh trên cao nguyên bò sữa
      Một màu mây no ấm hửng cuối trời

      Miền Thái trắng ngủ quên
      Trong núi thẳm
      Bỗng trưa nay thức dậy cánh sông Đà
      Bao cô Thái để ngực trần xuống tắm
      Những nụ đầy khao khát một mùa hoa

      Đêm rượu cần
      Ta thức với Sơn La
      Những môi mắt nồng nàn như lửa ấm
      Thấy sông núi trong điệu xoè múa lượn
      Núi tràn đầy mà sông cũng thiết tha

      […]

    • Những con ngựa đêm và trăng


      […]

      Những lứa đôi
      Không thuộc về ngày mai
      Không thuộc về quá khứ

      Nhưng giấc mơ đêm nay là của họ
      Những con ngựa đêm đi qua mặt hồ
      Đi qua đường viền của bóng tối

      Em cởi bỏ sợi dây buộc tóc
      Mái tóc đêm xoã ấm
      Em cũng giống như chú ngựa đêm đi qua mặt hồ
      Nhưng không để lại dấu chân trên sóng
      Bởi em là trăng xanh.

    • Tổ quốc nhìn từ biển


      […]

      Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
      Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
      Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
      Thương Hòn Mê bão tố phía âm u

      Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
      Những đau thương trận mạc đã qua rồi
      Bao dáng núi còn mang hình goá phụ
      Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi

      Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm họa
      Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
      Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử
      Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng

      […]

    • Làng


      Đường làng, hoa râm bụt
      Đỏ lơ thơ. Anh mơ
      Trên rào cây ngai ngái
      Mùi hương tự cổ sơ

      Người làng, chân tay lấm
      Từ mờ sương cuối hôm
      Những ao chuôm phẳng lặng
      Bèo xanh phủ váng buồn

      Chùa làng, ông hộ pháp
      Trợn mắt nhìn chúng sinh
      Tiền chùa, chúng tiêu hết
      Đêm đêm ông đứng rình

      […]