Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Thâm Tâm

Thâm Tâm

Thâm Tâm tên thật là Nguyễn Tuấn Trình, sinh ngày 12 tháng 5 năm 1917 tại thị xã Hải Dương, tỉnh Hải Dương.

Xuất thân trong một nhà giáo nền nếp, thuở nhỏ, từ năm 1938, ông học tiểu học ở Hà Nội, từng vẽ tranh để kiếm sống. Từ những năm 1940, ông tham gia viết báo, viết văn và thường được đăng tải trên Tiểu thuyết thứ bảy, Ngày nay, Tiểu thuyết thứ năm và Truyền bá quốc ngữ…

Ông từng thử sức trên nhiều thể loại nhưng thành công hơn cả vẫn là thơ.

Sau Cách mạng tháng Tám 1945, Thâm Tâm tham gia văn hóa Cứu quốc, ở trong Ban Biên tập báo Tiên Phong (1945-1946), sau đó ông nhập ngũ, làm thư ký tòa soạn báo Vệ quốc quân (sau là báo Quân đội Nhân dân).

Ông mất sau một cơn đau tim đột ngột ngày 18 tháng 8 năm 1950 trên đường đi công tác tại chiến khu Việt Bắc.

Thâm Tâm nổi tiếng với bài thơ Tống biệt hành. Sinh thời ông chưa in thơ thành tập. Sáng tác thơ của ông được xuất bản năm 1988 trong sưu tập Thơ Thâm Tâm.

Ngoài ra, Thâm Tâm còn có có 3 bài thơ Gửi T.T.Kh, Màu máu Tigôn, Dang dở. Đây là những bài thơ tình hay nhất của Thâm Tâm gởi cho thi sĩ bí ẩn T.T.Kh trong năm 1940. Trong các bài thơ, ông tự nhận là người tình cũ của T.T.Kh. Một số người còn cho rằng chính ông là T.T.Kh.

Thâm Tâm được truy tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật năm 2007.

Tác phẩm thơ chính

  • Tống biệt hành (Thi nhân Việt Nam, 1942)
  • Ngẫm nghĩ cố sự
  • Chào Hương Sơn
  • Ly biệt
  • Vạn lý Trường thành (thơ in trên các báo trước 1945)
  • Chiều mưa đường số 5 (1948)
  • Thơ Thâm Tâm (1988)

    • Tráng ca


      Sinh ta, cha ném bút rồi
      Rừng nho tàn rụng cho đời sang xuân
      Nuôi ta, mẹ héo từng năm
      Vắt bầu sữa cạn tê chân máu gầy
      Dạy ta, ba bảy ông thầy
      Gươm dài sách rộng, biển đầy túi vơi
      Nhà ta cầm đợ tay người
      Kép bông đâu áo, ngọt bùi đâu cơm
      Chông gai đổi dại làm khôn
      Ba vòng, mòng sếu liệng tròn lại bay…
      Bông hoa chu giáp vần xoay
      Cánh vàng non nửa đài gầy tả tơi
      Chữ nhân sáng rực sao trời
      Đường xe mở rộng chân người bước xa…

      […]

    • Tống biệt hành


      Đưa người, ta không đưa qua sông
      Sao có tiếng sóng ở trong lòng?
      Bóng chiều không thắm, không vàng vọt
      Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong ?
      Đưa người ta chỉ đưa người ấy
      Một giã gia đình, một dửng dưng…

      – Li khách! Li khách! Con đường nhỏ
      Chí nhớn chưa về bàn tay không
      Thì không bao giờ nói trở lại
      Ba năm mẹ già cũng đừng mong!

      […]