Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Trần Vấn Lệ


  • Bạc đầu xanh biếc nhớ


    […]

    Hỡi học trò, tôi nhớ các em! Ngày xưa tôi hứng lá bên thềm, có em cười mỉm: “Thầy, Thi Sĩ”. Em, thế nào khi em lớn lên?

    Em thế nào, em đã thấy thôi. Tang thương không nỡ trách ông Trời! Tôi mơ Đà Lạt từng đêm mộng, tự hỏi sao tôi lạc xứ người…

    Em, các em còn đứng đó không? Trường xưa mái ngói nắng mai hồng, áo dài em trắng bay trong gió, Thầy bạc đầu xanh biếc nhớ nhung…

  • Chuyện chiều hôm qua


    […]

    Hôm qua tôi cố gắng nhủ lòng mình phải vui. Không với bạn trọn đời sao với tôi từng đoạn? Mở máy xe ngồi nán, nắng chiều rơi lung linh… Nắng chiều rơi lung linh. Tôi gục trên tay lái. Tôi biết bên tay phải không ai ngồi bên tôi…

    Hôm qua phố lên đèn. Tôi lái xe chạy miết. Đường dài bao tha thiết, bánh luân hồi cứ lăn. Chuyện không phải một năm mà ngàn năm như thế. Tôi nhớ em xiết kể: em cũng bạn của tôi! Tôi nhớ miệng em cười, nhớ cả cành hoa lý…

    Tóc em dài chưa nhỉ ôi đường xa đường xa…

  • Mỗi ngày trong vườn tôi


    […]

    Vườn tôi mưa rưng rưng từ khi tôi biết nhớ.
    Vườn tôi cây sào lỡ: không trái nào trên cao!
    Bởi em: một vì sao, tôi đầy tràn nước mắt!
    Bởi em: còn như mất, muôn đời là chiêm bao!
    Tôi hỏi cỏ. Nghẹn ngào. Tôi hỏi hoa. Hoa héo.
    Kìa con chim chèo bẻo bay đi rồi, hoàng hôn!

    Vườn tôi đầy trong hồn những mùa thương nhớ cũ

    […]

  • Tháng năm nắng nồng nàn


    Mấy hôm nay không mưa. Tháng Năm đẹp như Thơ! Bắt đầu mùa Hạ mới, tiếng ve sầu chắc nổi ở quê nhà, quê xưa? Những chùm hoa lựu như chứa chan thêm màu nắng? Những cọng hoa huệ trắng như xa vắng nỗi buồn? Trên đầu suối nước tuôn mang màu xanh của núi, về đâu hỡi dòng suối? Về đâu về con sông? Về đâu về hướng Đông đổ đầy thêm Nam Hải?

    Ơ kìa em cô gái đi trong ngày tháng Năm. Hoa giấy nhuộm màu trăng nở vàng sân gạch đỏ… Em đi hoa sen nở sau gót giày biết không? Em đi về nhớ nhung, cõi nào anh tư lự. Chưa đủ buồn xa xứ nên buồn thêm có sao! Em đi con đường cao, lòng anh chùng lũng thấp, tại sao vừa thấy mặt mà nhớ như hôm qua, mà nhớ như rất xa…

    […]

  • Cảm ơn em mùa xuân


    Ôi Thiên Nga! Thiên Nga bay trên hồ xanh lặng. Buổi mai chan hòa nắng, đôi cánh trắng hay sương? Thiên Nga hay làn hương em vừa bay ngang đó? Thiên Nga hay là gió? Em! Thiên Nga của anh!

    Buổi mai nắng long lanh và trời long lanh nắng. Em vẫn tà áo trắng cô nữ sinh ngày xưa. Thiên Nga không làm mưa mà thơ anh mướt mịn. Nhớ hồi em đứng tránh một ngày nắng chứa chan, tất cả thông bạt ngàn vì em reo rất khẽ. Gió bay về rất nhẹ theo Thiên Nga ngày xưa…

    […]

  • Nếu như không nói


    […]

    Nước mình, chưa một ngày vui! Con đò không khách, tối rồi. Ngủ đi! Rặng bần gió thổi làm chi để lao xao lá, có gì lao xao? Có con dế núp bên rào, chân mây nó tưởng ai chào nó xa…

    Em ơi buồn đến vỡ òa trong anh nước mắt thương nhà nhớ quê. Mẹ đi chợ sớm trưa về, miếng ăn ngon nhất mẹ chìa cho con. Mẹ xinh tươi, mẹ héo mòn. Cha đi đánh trận, biết còn hay không? Hai mươi năm bếp lửa hồng, hai mươi năm đó núi rừng tro than! Rồi hòa bình… Rồi lang thang… Con Hồng cháu Lạc bỏ đàn chia tay… Người góc núi, kẻ chân mây, bốn ngàn năm sử vẽ đầy thê lương…

    […]

  • Mùa vông Phan Thiết cũ


    Hè rồi… Phan Thiết đỏ hoa vông, tôi ở xa xôi nhớ quá chừng! Nhớ chỗ mình sinh, mình được lớn, một thời thơ dại vượt con sông. Con sông đầy xác hoa vông rụng quấn quyện chân cầu không muốn trôi… Mà biết bao nhiêu người bỏ xứ, đi đâu? Có thể cuối chân trời! Phan Thiết của tôi và của bạn, sáng nay ai nói rất buồn hiu. Tôi ngồi với bạn bên hè phố, khuấy cốc cà phê tưởng thấy chiều! Chút khói chiều vương vương hoa vông. Phan Thiết khi không nhớ não nùng. Xe ngựa cọc cà đi cọc cạch, bạn buồn khuấy mãi muỗng coong coong… Đó, hồi Phan Thiết còn xe ngựa, con ngựa đôi khi hí giữa đường. Giờ, giữa đường đây, trời đất khách. Thuốc tàn mấy điếu khói vương vương…

    […]

  • Hồn lênh đênh mãi ở quê xa


    Bốn giờ… chưa thấy sương sa xuống. Thành phố đèn vàng vẫn sáng trưng. Người đi bỏ báo dừng xe lại, mở cái thùng ra để một chồng…

    Tôi ngồi hút thuốc hàng hiên lạnh. Khói quyện, không dè sương bốc theo! Rồi năm giờ sáng, đèn chưa tắt, thành phố như ai đắp vải điều!

    […]