Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Giữa hội đời

    Tác giả:

    […]

    Tôi lớn vẫn mê xem rước hội
    Luôn luôn gặp những gã xuyên lình
    Sắt cùn giả bộ đâm qua má
    Hò hét long trời nghe phát kinh

    Đó bọn vì ta mưu đại sự
    Làm tim nứt rạn máu tuôn rơi
    Lòng xa muôn dặm tay đồng tử
    Chân gỗ đeo gông giữa hội đời.

  • Bài ca khổ nhục

    […]

    Ngày trước mày hiền như đất cục
    Giờ mở miệng ra là chửi tục
    Hà hà ra thế con nhà binh
    Ngôn ngữ thơm tho như mùi cứt
    Ngày trước mày định đi tu tiên
    Giờ lính tu bi-đông ừng ực
    Người đời dễ đâu theo ý mình
    Như hạt bụi nhằm con gió trốc
    Bạn mày nằm nhà thất nghiệp dài
    Mẹ già không tính tiền cơm thuốc
    Ngày xưa văn nghệ ta mê làm
    Cách mệnh còn hăng say vượt bực
    Giờ tối nằm mơ chỉ thấy tiền
    Nhân nghĩa gì gì quên tuốt luốt

    […]

  • Vĩnh biệt

    Tác giả:

    Em không thể là người bạn đường của tôi
    Em không thể chia sẻ với tôi những khát vọng thầm kín
    Tại sao ta không thể nói thẳng với nhau điều ấy
    Lại loanh quanh bắt bẻ nhau về những điều nhỏ nhặt?
    Trên cõi thế này có biết bao kẻ ta thương mến
    Đã không thể cùng ta chung một đường
    Nhưng có sao nếu những nụ cười của họ ta vẫn gặp ở không trung
    Và những bờ vai vô hình vẫn tựa vào nhau trong xa vắng

    […]

  • Đứa bé thả diều trên đồng và vắt cơm cúng mả mới

    Tác giả:

    […]

    gió nhiều thêm
    con diều của tôi quạt hai cánh bay giật lên rồi đứng yên
    tôi đợi cho mọi người đi hết
    cho mấy cái khăn vàng khăn đỏ hết ngoái lại nhìn con ai dại trời nắng không có mũ nón trên đầu
    mấy cây hương còn cháy cắm lên vắt cơm để trên miếng chuối hơ vừa héo
    tôi ngồi xuống đất
    những hột cơm trắng và khô
    tôi ăn cả tàn hương phẩm đỏ vào bụng
    liệu ai ở nhà tôi chết có được một vắt cơm to trắng như thế này để trên mả không

    […]

  • Cảm ơn, và xin lỗi một người

    Tác giả:

    […]

    Xin cám ơn người như cám ơn tôi
    Như cám ơn cuộc đời
    Đã cho tôi chỗ ngồi để thở
    Đã cho tôi biết dùng nước mắt
    Thứ nước mắt không buồn không vui
    Vẫn hằng hằng chan chứa

    Và xin lỗi người như xin lỗi tôi
    Như xin lỗi cuộc đời
    Chúng ta sống so le cùng ngôn ngữ
    Chúng ta sống một đời bấp bênh
    Và trùng điệp đau buồn
    Thứ đau buồn không tên để gọi.

  • Mùa hạn

    Tác giả:

    […]

    Xứ khổ, thêm chi mùa thảm khốc
    Than ôi, trời đã bỏ rơi dân!
    Nắng kim khí chảy, đá rạn nứt
    Gió táp, rừng khô rụm, cát tràn

    Sông hồ nẻ đáy, giếng vô vọng
    Muông thú điên lầm lũi bỏ đàn
    Dân làng lũ lượt kéo lên rú
    Lùng sục đào khoai củ đã khan

    Côn trùng kiệt sức lìa hang ổ
    Lên chết thiêu trên mặt đất hừng
    Ác điểu ngày đêm gào xáo xác
    Cơ hồ cả thế giới lâm chung

    […]