Mộc mạc
Xưa từng có xóm có làng
Bà con cô bác họ hàng gần xa
Con trâu, con chó, con gà
Đàn cò, lũ sẻ, đều là cố tri.
Múa may mãi chẳng ra gì
Mỗi lâu thêm một cách ly rã rời.
Thân tàn đất lạ chơi vơi
Trông lên chỉ gặp bầu trời là quen.
Xưa từng có xóm có làng
Bà con cô bác họ hàng gần xa
Con trâu, con chó, con gà
Đàn cò, lũ sẻ, đều là cố tri.
Múa may mãi chẳng ra gì
Mỗi lâu thêm một cách ly rã rời.
Thân tàn đất lạ chơi vơi
Trông lên chỉ gặp bầu trời là quen.
[…]
Tình yêu nằm trong giàn hoa
Giấc mơ năm mười sáu tuổi
Hành trang cho suốt cuộc đời
Giọt nước mắt toa tàu cuối
Tôi tựa cửa chờ chính tôi
Tuổi thơ đi không trở lại
Trong trắng xa rồi mãi mãi
Tan là tan vỡ mà thôi.
[…]
Ta ở bên này trăng Phạm Lãi
Một nửa ngả nghiêng phía lưu đày
Em ở bên kia trăng quan tái
Một nửa đắm chìm mộng Phù Sai.
Mai mốt… trăng tìm trăng ở đâu?
Tuế nguyệt mùa mùa cũng biển dâu
Hay về tháp cổ soi chim đậu
Thử bóng nhạn xưa mấy hồi đầu?
[…]
Người xưa đã chết bao giờ
Mà sao sông cũ con đò không đưa
Nói gì với lá thu mưa
Với đêm, đêm tối, với trưa, trưa chiều
Cuộc tình như lá mong manh
Anh vào giông bão mù tăm hơi người
Em thành cổ tích xa xôi
Nghe mưa từ chỗ ai ngồi hôm qua
Anh đã hứa em an lòng hỡi nhỏ
Ta sẽ về tới chốn của thương yêu
Nơi sương sa như sữa suốt buổi chiều
Nơi mưa bụi xuống lòng nhau lấm tấm
Nơi đêm bước những bàn chân rất chậm
Và dãy đèn xấu hổ sẽ quay đi
Riêng hàng cây vẫn đứng đó lầm lì
Khi anh bỗng hôn em trời lu, (sao tỏ)
[…]
[…]
Tan hợp hết một đời
màu mực cũ của một bài thơ mới
ngưng sầu mà chưa nguôi
năm tháng cũ không là tờ lịch cũ
Có lẽ vì ta chưa hóa kiếp
cho một lần rung động nào xưa.
[…]
Ta là con sáo lang thang
Nặng lòng bờ cũ
Biết đi đâu biết về đâu
Nơi nào cũng hun hút gió.
[…]
Sài gòn bây giờ còn ai đan thanh
môi thơm cam pha nước mía Bến Thành
còn ai tao nhân cà phê Pagode
còn ai hôn ai cho dịu nắng không gian?
Sài gòn bây giờ còn ai chân vui
còn ai Văn Khoa yêu nhạc Phạm Duy
còn ai Trưng Vương yêu thơ Tuổi Ngọc
còn ai hôn ai cho tình đừng phai?
Sài gòn bây giờ còn ai mơ tương lai
còn ai trung tâm văn hóa phương tây
còn ai tinh sương thiền đường Vạn Hạnh
còn ai hôn ai cho từ bi muôn loài?
[…]
[…]
và một ngày ra cửa ngóng mây bay
em chạnh nhớ một người quen không gặp
hãy trồng xuống giùm ta nhành hoa cúc
hãy quét giùm những chiếc lá vàng phai
để một sớm mùa thu về chạm cửa
còn một nhánh lá biếc đậu trên vai
[…]