Khóc mẹ
[…]
Biết rằng đông lạnh vì xuân
Lá khô tái tạo xanh ngần chồi non
Biết rằng mẹ chẳng xa con
Mà sao trầm đốt thơm hơn mọi lần?
[…]
[…]
Biết rằng đông lạnh vì xuân
Lá khô tái tạo xanh ngần chồi non
Biết rằng mẹ chẳng xa con
Mà sao trầm đốt thơm hơn mọi lần?
[…]
[…]
Quặn lòng mỗi bước chân đi
Trăm roi khất nợ những khi mẹ còn
Bây giờ mây trắng đầu non
Không ai hỏi nợ… lòng con ngậm ngùi
Tím bầm cả giậu mồng tơi
Xót xao chuông khánh
Nghẹn lời khói hương
Người đi vào cõi nhớ thương
Cong oằn lưng ngoại gió sương lặng thầm.
[…]
Bây giờ mẹ quá tám mươi rồi
Xuồng tản cư ghé mấy bến đời
Khói đốt đồng mờ che xóm cũ
Ngày xanh của mẹ sớm tàn phai
Tóc trắng bông gòn màu tuyết phủ
Tuổi già như bóng xế hoàng hôn
Máu khô, sữa cạn, chân mò mẫm
Vẫn sống hẩm hiu kiếp mỏi mòn
[…]
[…]
Một người bán rau
Nặng nhọc bước qua – như mẹ ta
Như người đã sinh ra và nuôi ta khôn lớn
Một người bán rau kéo lê cái bóng của minh
Như mẹ
Kéo lê nỗi đau không người chia sẻ
Tóc sâu nhổ giúp mẹ xưa
Chỉ mươi sợi đục đặt vừa lòng tay
Năm năm… tháng tháng… ngày ngày…
Tóc con xanh, tóc mẹ phai nhạt dần.
Mỗi lần trông mẹ vấn khăn
Giật mình: Sợi bạc đã ngần ấy sao?
Một đời sung sướng – khổ đau
Sương sa bạc xoá tóc đầu rụng vơi.
Vo vo sợi giắt đầu hồi
Lang thang sợi rải khắp nơi trong vườn
Sợi vương vào bát canh cần
Bữa ăn con nghẹn mấy lần, mẹ ơi!
[…]
Nhìn đại dương mênh mông, ta khó hình dung tình thương của mẹ
Cũng như ít xúc động khi nghe ví “nghĩa mẹ tựa nước chảy từ nguồn”
Nhưng lòng bâng khuâng khôn cùng khi nhìn lên buồng dừa, buồng cau non
Thấy cái bẹ ôm lũ trái nhỏ như vòng tay mẹ ôm con
[…]
[…]
Con nhớ mẹ ngồi hong tóc
Mắt buồn dõi tận trời xa
Thương mùa trầu vừa héo lá
Và hàng cau lão tàn hoa
[…]
[…]
Mười năm vắng mẹ vườn cỏ mọc
Dế mèn đi lạc tuổi thơ con
Trên giàn nắng, hoa mướp gầy vàng vọt
Bậc cầu ao cha gắng gột nỗi buồn
[…]
[…]
Thời gian chạy qua tóc mẹ
Một màu trắng đến nôn nao
Lưng mẹ cứ còng dần xuống
Cho con ngày một thêm cao
Mẹ ơi trong lời mẹ hát
Có cả cuộc đời hiện ra
Lời ru chắp con đôi cánh
Lớn rồi con sẽ bay xa
Đêm dài chưa qua hết
Thì mẹ đã dậy rồi
Ngọn lửa hồng cửa bếp
Mẹ nhen trước mặt trời
Những vì sao xa xôi
Run trong làn sương sớm
Đã có bình nước ấm
Ủ chờ con trên bàn
Có nắng trời tỏa lan
Khi con bừng tỉnh giấc
Làm sao con biết được
Ngày bắt đầu từ đâu?
[…]