Em gầy như liễu trong thơ cổ
[…]
Anh nhớ em ngồi áo trắng thon
Ngàn năm còn mãi lúc gần quen
Em gầy như liễu trong thơ cổ
Anh bỏ trường thi lúc thịnh Đường
[…]
[…]
Anh nhớ em ngồi áo trắng thon
Ngàn năm còn mãi lúc gần quen
Em gầy như liễu trong thơ cổ
Anh bỏ trường thi lúc thịnh Đường
[…]
[…]
Nhưng em ơi! Đời anh là một trái tim,
Nào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó.
Em là nữ hoàng của vương quốc đó,
Ấy thế mà em có biết gì biên giới của nó đâu.
Nếu trái tim anh chỉ là những phút giây lạc thú,
Nó sẽ nở ra thành nụ cười nhẹ nhõm
Và em thấu suốt rất nhanh
Nếu trái tim anh chỉ là khổ đau,
Nó sẽ tan ra thành lệ trong
Và lặng im phản chiếu nỗi niềm u ẩn.
Nhưng em ơi, trái tim anh lại là tình yêu
Nỗi vui sướng, khổ đau của nó là vô biên,
Những đòi hỏi và sự giàu sang của nó là trường cửu.
Trái tim anh ở gần em như chính đời em vậy,
Nhưng chẳng bao giờ em biết trọn nó đâu.
[…]
Ngày hôm nay ta muốn chặt đi bàn tay trái
Để được làm người theo ý riêng ta
Ngày hôm nay ta muốn thọc mù con mắt phải
Ngày hôm nay ta muốn bỏ đi xa
[…]
Nốc cạn cho say đời biệt xứ
Mềm môi chưa sạch nỗi rêu rong
Máu lửa trôi dài cơn mộng dữ
Mịt mờ nhân ảnh bạc lòng không
Đếm tuổi nhọc nhằn thêm tóc bạc
Đếm tiền chưa đủ một cuộc say
Lỡ đường đau tủi vài câu hát
Én lạc ghềnh khơi mây trắng bay
Ở đâu, tuổi trẻ dường thấp thoáng
Bom đạn rền vang vẫn ngất cười
Tiễn nhau sông nước còn vô hạn
Xuôi ngược bềnh bồng chuyện diễu chơi
[…]
Ô cửa sổ màu sơn đã nhạt
Chút nắng chiều lặng lẽ ra đi
Một gương mặt buồn như bình hoa đã vãn
Một không gian chờ đợi điều gì?
Đã như thế nhiều ngày, nhiều tháng
Dòng sông qua và gió đi qua…
Ô cửa sổ màu sơn đã nhạt
Một bình hoa, không có bóng hoa
Tôi chờ đợi. Có thể em chờ đợi
Hai trái tim không cất nên lời
Vườn lá rụng cành đã ra lớp mới
Bãi ngoài sông thêm mấy sa bồi…
[…]
Anh tới vội kịp mùa trăng vừa mởn
Có cái gì lay động nhẹ đêm nay
Một chút thôi, anh thở gấp như say
Dưới bóng nguyệt em đùa xô lơi lả
Gầm trời đất tự muôn năm cây lá
Có cái gì bí ẩn phải không em
Có cái gì ngờ ngợ ở trong đêm
Khi em đến xõa xiêm y thiếu nữ
Đời lạnh bạc từ khi sương xuống cửa
Tiếng em ca vọng dội ở bên đồi
Đón mây rừng chầm chậm rớt trên vai
Để hương phấn tỏa mười phương thế giới
[…]
[…]
Cảm ơn câu thơ còn đó trên tường vôi
Giờ đã hết cô đơn trong căn phòng bé nhỏ
Nếu địa đàng chẳng còn gì để nhớ
Hạt bụi rớt xuống đời, xin lẫn vào nhau…
Bạn tiễn tôi trở lại Cực Nam
Mười lon muối xưa lời chào chưa nói hết
Luồn qua sông Ba hai lần tôi biết
Nước lá Gia Lai xô đá vang ầm
Đường xuyên sơn ứa máu bàn chân
Rừng khọp rừng buông khô khát
[…]
[…]
Chén vơi quan họ ngà ngà
Lá răm mắt gió cuốn tha về vườn
Bên này bóng xế ngang sườn
Chiều xâu chỉ hát vòng cườm cỏ may.
Mai mốt em về, em về đâu?
Con sông nước chảy trắng chân cầu
Tiếng hát già nua người bạn cũ
Đêm dài muôn thuở buộc lòng nhau
Ngoài kia trời mưa buồn không em
Xa hỡi ngàn xa bóng nhạn chìm
Thương nhau ái ngại tìm đôi mắt
Chưa biết đêm nào thức trắng đêm
[…]