Mãi mãi
[…]
Say lên em, và đừng chối từ nhau
Cho thần phách hôn mê, xác bừng đuốc lửa
Cho xiêu đổ không gian, lụi tàn ngày bữa
Tình tháng năm cầm chỉ phút giây thôi…
Dù ngày mai dù phải sớm chia phôi
Đời lãng tử thêm một ngày tuyệt mỹ.
[…]
Say lên em, và đừng chối từ nhau
Cho thần phách hôn mê, xác bừng đuốc lửa
Cho xiêu đổ không gian, lụi tàn ngày bữa
Tình tháng năm cầm chỉ phút giây thôi…
Dù ngày mai dù phải sớm chia phôi
Đời lãng tử thêm một ngày tuyệt mỹ.
Mỗi năm nghe nguyệt mỗi sầu
Từ trong hang cọp thò đầu gọi beo
Hằng năm xuống phố gặp mèo
Gấu nghiêm trang bốn chân trèo leo qua
Thênh thang trâu ngựa trao quà
Bình nguyên tuyết giục vịt gà gọi nhau
Chùa chiền trăng mọc trước sau
Trên đầu quỹ đạo ngọn cau kết chùm.
[…]
Ôi những thành phố mà ta đã băng qua
Trong một chuyến đi nào
Nhưng rồi không ghé lại
Ôi những người tình mà ta đã yêu qua
Trên một giao lộ nào
Nhưng rồi không giữ lại
Phải chăng định mệnh đuổi lùa ta
Một con thú thuận tùy
Trên cánh đồng chiều hôm sụp rất vội?
Những thành phố mà ta không ghé lại
Biết đâu chẳng có một con đường
Mà ta bồi hồi đi lại suốt đời ta
Như một người tri mệnh
Chẳng tưởng vọng gì hơn
[…]
[…]
Một mùa xuân tiếng đại bác rầm rầm
Bản hành khúc những binh đoàn giải phóng
Vút từng không tiếng gió phất cờ sao
Ôi ngày hội của những người đứng lên đòi được sống
Những âm thanh ngàn sóng đại dương trào…
Người thổi kèn nhận phần mình khẩu súng
Như nhận một chỗ ngồi dưới tay nhạc trưởng
Chợt hiểu rằng, đây khao khát thẳn sâu
Mẹ đã hẹn một lần và anh đợi từ lâu
Anh đã đi từ
Con gà đất cây kèn và khẩu súng
Để nhận lấy tình yêu của thuở ban đầu
Trên đường ta đi đánh giặc
Ta về Nam hay ta lên Bắc,
Ở đâu
Cũng gặp
Những ngọn đèn dầu
Chong mắt
Đêm thâu
[…]
Tôi có chờ đâu, có đợi đâu,
Ðem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
Với tôi, tất cả như vô nghĩa,
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!
Ai đâu trở lại mùa thu trước ?
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng,
Với của hoa tươi, muôn cánh rã,
Về đây đem chắn nẻo xuân sang.
[…]
[…]
Đêm tháng chạp rủ chơi trò giặc giã
Hai xóm hai miền hai đứa hai phe
Đứa do thám địch tình trên đất lạ
Đứa tuần hành tai mắt cố tìm nghe
Thằng tuần tiễu bắt được thằng do thám
Giữa đám vòi voi hoa trắng ven sông
Nó lưỡng lự nhìn mây trời tự xám
Khẽ mỉm cười… tha đó… chạy đi ông
[…]
[…]
Nhiều lúc một mình ngồi muốn nuốt chửng cả mùa trăng
Khi rạng lên trong anh những gương mặt đã tản vào năm tháng
Những chiếc áo của đồng đội anh nếu đem ghép lại
Chắc cũng đủ căng lên thêm một bầu trời
[…]
[…]
Cũng chỉ là gian dối
Thương nhỏ của lòng ta
Buồn hôm nay ngó lại
Thấy sầu ta nguy nga
Mưa còn trên lối cũ
Gió còn chờ sương sa
Cửa đời còn gió tạt
Lòng ta còn ai qua?
[…]
Hôm qua tôi cố gắng nhủ lòng mình phải vui. Không với bạn trọn đời sao với tôi từng đoạn? Mở máy xe ngồi nán, nắng chiều rơi lung linh… Nắng chiều rơi lung linh. Tôi gục trên tay lái. Tôi biết bên tay phải không ai ngồi bên tôi…
Hôm qua phố lên đèn. Tôi lái xe chạy miết. Đường dài bao tha thiết, bánh luân hồi cứ lăn. Chuyện không phải một năm mà ngàn năm như thế. Tôi nhớ em xiết kể: em cũng bạn của tôi! Tôi nhớ miệng em cười, nhớ cả cành hoa lý…
Tóc em dài chưa nhỉ ôi đường xa đường xa…