Nhà tôi
[…]
Này anh chiến sĩ
Người bạn pháo binh
Ðã đến giờ chưa nhỉ?
Mà tôi nghe như trại giặc tan tành
Anh rót cho khéo nhé !
Không lại nhầm nhà tôi
Nhà tôi ở cuối thôn Ðoài
Có giàn thiên lý
Có người tôi yêu
[…]
Này anh chiến sĩ
Người bạn pháo binh
Ðã đến giờ chưa nhỉ?
Mà tôi nghe như trại giặc tan tành
Anh rót cho khéo nhé !
Không lại nhầm nhà tôi
Nhà tôi ở cuối thôn Ðoài
Có giàn thiên lý
Có người tôi yêu
[…]
Bấy lâu sát ngõ chẳng ngăn tường
Không dám sờ tay sợ lấm hương
Xiêm áo hôm nay tề chỉnh quá
Dám ôm hồn cúc ở trong sương
[…]
Khi lửa khói tàn đêm
dòng sông êm ái
Tôi lại gặp em
tưởng tháng năm dài chững lại
Em vẫn thế… thon cây mềm trái
tóc hong chiều còn óng tuổi mơ xanh
Sao mắt em cứ nhìn mê mải
về một phương trời…
– Có phải đấy phương anh
Có phải sắc đời miên man tơ dệt liễu mành
hay thời gian cũng đa tình đến thế
không muốn trôi trên mặt em diễm lệ
vun vút quay vòng
[…]
[…]
Anh của em ơi
Em biết không thể níu giữ nữa rồi
Khi em nhìn vào mắt anh sâu thẳm
Em không còn giữ được ngọn lửa chính em đã thắp
Không đâu, lời oán trách
Dù anh đi, mang của em hạnh phúc theo mình
Chút hi vọng vỡ tan thành đau nhức
Kỷ niệm trĩu ngực trời đêm.
Tình yêu ấy liệu có thể lãng quên
Em đánh rơi tim mình vào quá khứ
Chỉ xin gửi anh một lời nhắn nhủ
Đừng làm đau khổ người đàn bà đến với đời anh sau em!
[…]
Bờ bãi đã qua rồi em sẽ quên
Em bình thản buông neo như tiếng thở dài trong đêm vừa phóng thích
Nhớ thương không được quyền đỏng đảnh
Đêm xun xoe luận tội những yên lành
[…]
[…]
Nợ nước hôm nay đã trả rồi
Nhớ lời em hẹn lúc chia phôi
Tìm em theo vết đưa lông ngỗng
Cho biết tin nhau lúc cách vời.
[…]
[…]
Thôi hãy đưa đây rút một tờ
Đem đồng bạc thực để mua mơ
Biết đâu chiều xổ mơ thành thực
Ta trúng phần ông cũng được nhờ
Ta, ông nào có khác chi nhau
Mưa nắng quanh năm vẫn dãi dầu
Lội phố, ông mòn đôi dép nhựa
Nghĩ thơ, ta trắng cả chòm râu
[…]
[…]
Ta thấy ta đêm giữa sáng ngày
Ta ngày giữa tối thẳm đêm dài
Sao không, nhật nguyệt đều tăm tối
Tự thuở chim hồng rét mướt bay
Ta thấy nhân gian bỗng khóc òa
Nhìn hình ta khuất bóng ta xa
Sao không, huyết lệ trong trời đất
Là phát sinh từ huyết lệ ta
Ta thấy rèm nhung khép lại rồi
Hạ màn, thế kỷ hết trò chơi
Sao không, quay gót, tên hề đã
Chán một trò điên diễn với người
[…]
Cái guồng máy nhục mạ con người
Mang bộ mặt hiền lành của người cuốc đất
Ù lì quay
Quay
Thao thao bài đạo đức
Liệu mấy ai còn ngây ?
Cay đắng thay
Mỉa mai thay
Trọn tuổi xuân ta hiến dâng cuồng nhiệt
Lại đúc nên chính cỗ máy này.
[…]
Tôi treo tôi bằng sợi chỉ niềm tin
vết hằn trên da đau thắt
buổi tối nhìn vào gương thấy mắt mình sưng lên
một giấc ngủ cắn bật máu môi
thấy mình tội quá
Sáng thức dậy mặt trời vẫn lên
tôi đeo kính đen đi ra đường
buồn như mình vừa chết
buồn như đưa đám tôi…