Đừng nghĩ nữa…
Gió chẳng xanh bằng lá
Người đi trống một khoảng không
Ta rồi cũng phải thua không khí…
Nhớ thì về
Thương thì tìm
Tơ tình đôi ba sợi
Sợi vắn sợi dài
Tơ tình chẳng dai hơn tơ nhện
Nào buộc được ai…
1996
Gió chẳng xanh bằng lá
Người đi trống một khoảng không
Ta rồi cũng phải thua không khí…
Nhớ thì về
Thương thì tìm
Tơ tình đôi ba sợi
Sợi vắn sợi dài
Tơ tình chẳng dai hơn tơ nhện
Nào buộc được ai…
1996
[…]
Anh là thầy tướng vụng
Tìm khắp bàn tay xinh
Mãi không ra biểu tượng
Nói rằng em thương anh…
[…]
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
[…]
[…]
Chiều nay bỏ học tôi về
Bố tôi quăng cái roi tre lên trời.
[…]
Nhớ lại mùa mưa những thuở nào
Rượu rồi nâng cổ áo lên cao
Dăm ba mồi thuốc đi chung bóng
Lòng chép cho lòng bao chiêm bao
Đây mấy vai kề bên giáng tiên,
Say còn ngửa cổ rót men duyên
Kia dăm cồn tóc mây thu đậu
Khói thuốc đưa lời như lũ điên
[…]
[…]
Tối sáng không phân nhọ mặt người
Là giờ xuất hiện của bầy dơi
Rợp trời những cánh bay hôi hám
Trên lối ta đi tới cuối trời
Quạ cú ào theo kín một bầy
Cáo chồn mai phục mỗi hàng cây
Dăm con ma xó tanh mùi đất
Cống rãnh chui lùn cũng bủa vây
Bàn độc chen chân chó nhảy ngồi
Mồ chiều xanh lạnh lửa ma trơi
Dậu chưa đổ đã bìm chen lấn
Huyệt chửa đào xong đã quỷ cười
[…]
Bạn đi trông cửa không ra cửa
Tôi về nấu cháo lại thành cơm
Ngoài nhà đầy nắng trong dầy khói
Góc nhà hoa héo vẫn còn thơm
Tôi ngồi trên chiếu
Chiếu vá chiếu sờn
Ngụm nước chè chát
Khói đua nhau vờn
Tôi nhắm đôi con mắt
Tôi thu đôi bàn chân
Rốt cuộc trời cũng tối
Đâu cũng đầy bóng râm
Bạn đi tôi ở nhà nằm
Không hay có khách hỏi thǎm dọc đường
Khách là khách đến thắp hương
Đêm qua cành vắng giọt sương sa rồi
Tôi đâu còn nữa là tôi
Tiễn tôi là tiễn một hồi gió bay.
[…]
Hơn thua chỉ một cuộc cười
Ai vua ai giặc chỉ lời thế gian
Hồn em vẫn ngát trường giang
Lòng em vẫn cứ trăng vàng biển xanh
Tàu em vẫn cứ hải hành.
Người còn tên. Người mất tên…
Giãi dầu mưa nắng nằm bên giãi dầu
Gió sương cỏ dại phai màu
Nấm mồ liệt sĩ như nhau nấm mồ…
[…]
[…]
Khi anh như ngọn gió ngả vào
Mùa
Em
Bén lửa…