Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Một số bài ngẫu nhiên


  • Khúc Thụy du

    Tác giả:

    […]

    Đừng bao giờ em hỏi
    Vì sao mình yêu nhau
    Vì sao môi anh nóng
    Vì sao tay anh lạnh
    Vì sao thân anh run
    Vì sao chân không vững
    Vì sao anh van em
    Hãy cho anh được thở
    Bằng ngực em rũ buồn
    Hãy cho anh được ôm
    Em, ngang bằng sự chết
    Tình yêu như ngọn dao
    Anh đâm mình, lút cán
    Thụy ơi và Thụy ơi
    Không còn gì có nghĩa
    Ngoài tình em tình em
    Đã ướt đầm thân thể

    Anh ru anh ngủ mùi
    Đợi một giờ linh hiển.

  • Thơ tình mùa hạ

    […]

    Buổi chiều ở đó, lần đầu tiên anh nói yêu em
    Lần đầu tiên anh kể lể những ước mơ lẻ loi cuộc đời ta
    Trên bầu trời xanh thẫm
    Một vì sao mới mọc
    Anh biết lắm
    Đời sống chúng ta nào phải ở đây
    Bởi những đêm hỏa châu mở đường cho giờ giới nghiêm – thả dù xuống mặt đất cằn cỗi những lời bom đạn
    Anh biết lắm
    Giấc mơ chúng ta nào phải ở đây
    Bởi những thây người đứng lên, quay một vòng, ngã xuống
    Bởi những giọt nước mắt nóng chưa kịp khô trên bộ áo đầy máu me
    Anh biết lắm

    Hãy nhìn anh không bằng ánh sáng hỏa châu rọi đường trong đêm sương mù
    Hãy nhìn anh không như đôi mắt van lơn trước hầm giây thép gai
    Hãy nhìn anh bằng ánh sáng tình yêu ta chứa chan vùng trời cũ
    Nơi cái chết đóng vai một tên hề xa lạ
    Nơi những người ngã xuống sẽ sống lại
    Nhìn anh yêu em
    Nơi ở đó giấc mơ chúng ta là một tinh cầu cô đơn trong mưa bão

    […]

  • Chiêu hồn nước

    […]

    Nghĩ lắm lúc đương cười hóa khóc,
    Muốn ra tay ngang dọc dọc ngang.
    Vạch trời thét một tiếng vang,
    Cho thân tan với giang san nước nhà.

    Đồng bào hỡi! Con nhà Hồng Việt,
    Có thân mà chẳng biết liệu đời.
    Tháng ngày lần lữa đợi thời,
    Ngẩn ngơ ỷ lại ở người, ai thương!

    Nay sóng gió bốn phương dữ dội,
    Có lẽ nào ngồi đợi mãi sao?
    Đồng bào trút giọt máu đào,
    Thương ôi! Tội nghiệp ai nào xót đây!

    Nên mau mau dậy ngay kẻo muộn!
    Mà xót thương đến chốn Nhị, Nùng.
    Xưa nay vẫn lắm anh hùng,
    Dọc ngang trời đất vẫy vùng bể khơi.

    Xưa nay vốn lắm người hào kiệt,
    Trong một tay nắm hết sơn hà.
    Nghìn thu gương cũ không nhòa,
    Mở mày mở mặt con nhà Lạc Long.

    Non sông vẫn non sông gấm vóc,
    Cỏ cây xưa vẫn mọc tốt tươi.
    Người xem cũng dáng con người,
    Cũng tai, cũng mắt như đời khác chi.

    Cảnh như thế tình thì như thế!
    Sống làm chi, sống để làm chi?
    Đời người đến thế còn gì,
    Nước non đến thế, còn gì nước non!

    […]

  • Mẹ và quả

    Những mùa quả mẹ tôi hái được
    Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng
    Những mùa quả mọc rồi lại lặn
    Như mặt trời khi như mặt trăng

    Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
    Còn những bí và bầu thì lớn xuống
    Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn
    Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi

    […]

  • Chuyện cổ nước mình

    Tôi yêu chuyện cổ nước tôi
    Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
    Thương người rồi mới thương ta
    Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm
    Ở hiền thì lại gặp hiền
    Người ngay thì gặp người tiên độ trì

    Mang theo chuyện cổ tôi đi
    Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
    Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
    Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi

    […]

  • Gió Hoàng Sa

    Tác giả:

    […]

    Không ngọn gió nào như gió ở đây
    Bảy mươi tư cuộc đời bảy mươi tư kiểu gió
    Gió ngầm gió nổi gió cuốn chiếu gió ngang dọc
    Gió trầm hùng gió quả cảm gió kiên trung gió bền chặt
    Gió chủ quyền
    Gió xoáy óc
    Gió đòi nợ gió giữ nhà
    Gió giành lại đất
    Gió gọi gió

    Không ngọn gió nào như gió ở đây.

  • Chiến Ca Mùa Hè – Bài Trị Thiên

    Tác giả:

    Mẹ u sầu qua cầu Ái Tử
    Trăm thương ngàn nhớ để lại bên sông
    Bên sông máu thắm đôi giòng
    Bên sông giặc về hiện hình muông thú
    Con trai mẹ lao mình trong đạn bủa
    Máu thép, tim gang ngăn chiến xa thù
    Mắt ngời ngời say lửa dũng ngàn xưa
    Bàn tay lõm trên sắt che nòng súng
    Cắn máu môi uống lời thề kiêu dũng
    Lời thề chém đá – lời thề xé mây
    – Bằng hơi thở Trị Thiên
    Quyết giữ bến sông này!

    […]

  • Đứa bé thả diều trên đồng và vắt cơm cúng mả mới

    Tác giả:

    […]

    gió nhiều thêm
    con diều của tôi quạt hai cánh bay giật lên rồi đứng yên
    tôi đợi cho mọi người đi hết
    cho mấy cái khăn vàng khăn đỏ hết ngoái lại nhìn con ai dại trời nắng không có mũ nón trên đầu
    mấy cây hương còn cháy cắm lên vắt cơm để trên miếng chuối hơ vừa héo
    tôi ngồi xuống đất
    những hột cơm trắng và khô
    tôi ăn cả tàn hương phẩm đỏ vào bụng
    liệu ai ở nhà tôi chết có được một vắt cơm to trắng như thế này để trên mả không

    […]

  • Lạ lùng không?

    […]

    Em có thấy lạ lùng không?
    Mùa xuân, những hàng cây cười bằng nụ cười tróc gốc.
    Mùa xuân, chỉ có những người ăn mày hiểu rõ về hạnh phúc.
    Mùa xuân đến trong bàn tay bé thơ xoa đầu con chó dữ.
    Mùa xuân, tôi đến tìm em.
    Chỉ gặp những con đường hốc hác.

    […]

Một số bài khác