X

Bếp lửa

Một bếp lửa chờn vờn sương sớm,
Một bếp lửa ấp iu nồng đượm,
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa.
Lên bốn tuổi cháu đã quen mùi khói,
Năm ấy là năm đói mòn đói mỏi,
Bố đi đánh xe khô rạc ngựa gầy.
Chỉ nhớ khói hun nhèm mắt cháu,
Nghĩ lại đến giờ sống mũi còn cay.

Tám năm ròng cháu cùng bà nhóm lửa,
Tu hú kêu trên những cánh đồng xa.
Khi tu hú kêu bà còn nhớ không bà?
Bà hay kể chuyện những ngày ở Huế,
Tiếng tu hú sao mà tha thiết thế.

Mẹ cùng cha bận công tác không về,
Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe,
Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học,
Nhóm bếp lửa nghĩ thương bà khó nhọc.
Tu hú ơi chẳng đến ở cùng bà,
Kêu chi hoài trên những cánh đồng xa?

Năm giặc đốt làng cháy tàn cháy rụi,
Hàng xóm bốn bên trở về lầm lụi,
Đỡ đần bà dựng lại túp lều tranh.
Vẫn vững lòng, bà dặn cháu đinh ninh:
“Bố ở chiến khu bố còn việc bố,
Mày có viết thư chớ kể này kể nọ,
Cứ bảo nhà vẫn được bình yên”.

Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen
Một bếp lửa lòng bà luôn ủ sẵn,
Một bếp lửa chứa niềm tin dai dẳng,
Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa
Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ,
Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm,
Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm,
Nhóm niềm yêu thương khoai sắn ngọt bùi,
Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui,
Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ.
Ôi kì lạ và thiêng liêng – bếp lửa!

Giờ cháu đã đi xa, có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng bao giờ quên nhắc nhở:
– Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?

(1963)

Thica.net:

Xem bình luận (11)

  • Mình đọc ít thơ của Bằng Việt. Nhưng bài thơ này để lại trong mình nhiều xúc cảm. Tình yêu với quê hương đến từ những kỷ niệm giản đơn và mộc mạc nhất. Bếp lửa gợi tình, gợi yêu thương và gợi nên nỗi hoài niệm. Tự nhiên thấy nhớ bà nội và nhớ nhà lắm.

  • tôi yêu màu xanh lá cây nhất bởi vì .... dó là 1 bí mật của tôi.đó là 1 tình yêu vô bờ bến.trong bài thơ ấy có 1 nỗi niềm lớn lao.rồi tôi nhớ bà tôi quá.tôi ko kịp nấu cho bà 1 tô cháo nữa.bà ơi........tôi muốn gửi cho kk yêu quí của tôi 1 lời yêu thương nhiều nhiều.................._mylovvu

  • ùhm bài thơ này hay thịt ák, nó làm ta luyến lưu một cái jì đó, vừa tình cảm vừa làm cảm động lòng người
    tui cũng ít đọc thơ của Bằng Việt lắm mmà sao mới đọc bài Bếp Lửa ma tui thấy hay quá cảm động quá hixhixhix

  • bài thơ bếp lửa hay và ý nghĩa lắm ạ.
    cám ơn tác giả đã sáng tác bài thơ này.

  • Bài thơ thật cảm động,thân thương làm cho con người sống trong thời nghèo khó,giặc giã nhớ lại kỷ niệm củ. Cái hay của bài thơ là sự chân thành,mộc mạc của tình bà cháu:
    Một bếp lửa ấp ưu nồng đượm
    Cháu thương bà biết mấy nắng mưa...
    Tình cảm của cháu đối với bà nội thật hồn nhiên,chân thành,Đứa trẻ chỉ vài ba tuổi đã hiểu,thương bà như vậy quả là tình cảm đáng kính
    Bây giờ bà đã về trời.Các thế hệ cháu bà cầu chúc cho bà an giấc ngàn thu!!~

  • Bài thơ thật tuyệt! Thật cảm động và sẽ đọng mãi trong lòng người đọc

  • Đọc bếp lửa một cảm giác nhớ quê hương cú mãi dâng trào, dường nhu mình đang trở lại tuổi thơ của chính mình với những bếp lửa nghi ngút khói mỗi buổi chiều về.....

  • bố mẹ bận công việc làm ăn không có có điều kiện chăm sóc nên từ nhỏ tôi đã lớn lên với bàn tay chăm sóc của với Bà.Bà cũng là người bà duy nhất còn lại mà tôi có ngay từ nhỏ.Sống bên Bà với biêt bao kỷ niệm buồn vui những khi mải chơi bị Bà mắng,những ngày ôn thi ĐH vất vả Bà luôn động viên chăm sóc với tất cả tình cảm sâu nặng của người Bà.Và những ngày đầu khi là sv năm thứ nhất phải xa nhà xa người Bà thân yêu.Mỗi lần được về quê người đầu tiên mà tôi nghĩ đến không ai khác chính là Bà.Nhưng giờ đây mới chỉ mấy tháng chôi qua khi con về quê đã không còn được trong vòng tay chăm sóc che trở của Bà nữa Bà đã ra đi mãi mãi.Giờ đây khi về quê nhìn căn nhà chống vắng nhớ đến Bà mà lòng tôi không sao kiềm nổi nước mắt.Hình ảnh về Bà và những kỷ niệm tuổi thơ sẽ còn mãi theo tôi đi hết cuộc đời.

  • bài thơ mà đầu tiên tôi đọc của bằng việt là bài bếp lửa tôi rất thích bài này. khi bài trong sách giáo khoa còn là bài đọc thêm tôi vẫn cố gắng đọc thuôc. nghe bài thơ này tôi cảm thấy khá ấm áp và rất giản dị đời thường đối với nhưng người dân quê. làm cho người đọc cảm thấy nhớ lại những kí ức thời còn bé