X

Ở chợ cóc

Ta mặc cả từng đồng cho kỳ thích
Chợt ngước sang nhìn người bán… giật mình!
Tay bà cụ run nhận từng bạc lẻ
Suýt nữa ta mua cả sự… vô tình!

Phù Châu:

Xem bình luận (3)

  • Thói đời thật ích kỉ. Trước một xã hội đầy biến đổi với sự chi phối của đồng tiền thì dường như tình người cũng không còn nữa. Bài thơ rất đơn giản nhưng khi đọc thì khiến mỗi chúng ta đều phải suy ngẫm!

  • Ngắn gọn, tư tưởng minh triết .Bằng hình tượng so sánh cách ứng xử trước đồng tiền trong nhân tình,thế thái. Nhà thơ đã làm ngời sáng
    tư tưởng nhân văn khi lương tâm thức tỉnh cách ứng xử trước đồng tiền của chính mình..Tư tưởng bài thơ được thi nhân soi vào góc khuất thăm thẳm trong lòng người đọc và trở thành cách ứng xử ngời sáng lung linh...
    Độc giả như thoáng giật mình trước một thực tại lòng yêu thương đồng loại đang bi đồng tiền chi phối...

  • Đúng vậy bạn Bùi Hải Đăng. Đây là bài thơ viết rất thật từ một cảnh huống. Người bán hàng ngày ấy trên phố Tông Đản ở Hà Nội. Cảm ơn bạn đã đồng cảm!