X

Tư chỉ lục

6/
Bốn mươi chín năm
Lạc đà
Với mây
Trong sa mạc

Từ khởi điểm
Ra đi
Chân mòn
Nhưng tim trống
Nên sắc hương lồng lộng trời xanh

Những tưởng hành trình
Và quê hương đến
Được như mơ
Nhưng
Đêm sương hôm ấy
Mới hay rằng
Đã lịm chết tự bình minh

Rồi
Ngày lên
Nắng xuống
Lạc đà buồn
Và mắt dõi xa xăm

Sa mạc mù tăm
Lữ hành mơ ốc đảo
Tìm lại mình
Đã mất tự năm mươi năm

Không gian vô tình
Đâu cho mây về ngưng tụ làm mưa
Nhân thế hững hờ
Nên lạc đà cưu hoài lần lữa

Mộng hoa đào
Nở đẹp như ước mơ

ốc đảo xa
nắng chan hòa
mây không gặp lạnh
như lạc đà
giữa sa mạc mù sa

Um A Hum: