X

Lãng du

“…Trôi về đâu – về đâu…”
Thời gian cất lời ca khắc khoải
Tôi từ tôi bước ra
Ngao du theo tiếng gọi

Tiếng buồn bã trải dài khói sóng
Những áng mây chợt đỏ lững thững trôi
Tôi bé bỏng đuổi bóng mình dưới nắng
Chẳng biết mùa xuân nhú dưới chân rồi…

Tôi ngoài tôi đuổi bắt lấy chính tôi
Có tiếng hú từ hồng hoang vọng tới
Tôi lạc mình trong ngàn mắt ngàn tay
Trong tiếng mõ cầm canh đêm rỗng

Tôi cười tôi bất lực dỗ dành tôi
Thời gian khẽ ru lời tha thiết
Thời gian cất lời ca khắc nghiệt
Lời ca trôi như mây…

“…Trôi về đâu – về đâu…”
Thời gian cất lời ca khắc khoải

Tôi từ tôi bước ra
Ngả mình trên lời ca
Trôi mãi…

Um A Hum: