X

Dưới bóng u minh

Cành rơi nắng vàng tắt thở
Trần gian gò đống xanh xao
Hư vô giật mình mắt mở
Trong sương gà gáy quê nào

Bàng hoàng sông ngưng tiếng hát
Cô đơn xuôi một dòng sầu
Đôi bờ cỏ thơm lạnh ngát
Về đâu viễn xứ trăng thâu

Tôi đứng bên cầu lá rũ
Thân trần giọt máu sơ sinh
Tay run níu hồn vãng sự
khóc cười rợn bóng u minh.

Um A Hum: