X

Miền riêng tôi

Tôi lần trở lại dòng sông
Dòng sông Mã của đục, trong một đời
Cái làng Bồng Thượng của tôi
Nổi lên như tấm bia trời bên sông
Núm rau vùi thuở lọt lòng
Bể dâu mấy, cũng nhớ mong gọi về

Cỏ vàng áy vạt chân đê
Tôi ngơ ngác gặp chú bê lạc bầy
Cúi đầu giọt xót, giọt cay
Nghe trong đất nắm xương gầy khói hương
Sông đi chỉ có một đường
Đời người trôi dạt mấy phương chưa thành…

Sau bao chìm lấp, nổi nênh
Sóng xô bạc mặt, thác vênh lòng thuyền
Chỉ còn trong vạt áo em
Để tôi tìm lại một miền riêng tôi…

Làng Bồng Thượng, cuối đông 1995

Thica.net: