X

Một ngày bỗng xa

Ép vào trang vở mùa thi
Phượng hồng giấu một chút gì ngẩn ngơ
Vai thon tóc xõa đôi bờ
Mắt nai ngơ ngác: bài thơ không lời

Chiều vàng lắng tiếng ve rơi
Như mây xuống phố – khoảng trời áo bay
Sân trường dấu guốc còn đây
Mười hai năm, tiếc một ngày, bỗng xa!

Thica.net: