X

Đêm tiền kiếp

Em đến như hồn thêu gấm hoa
Và đi như cung bậc âm nhòa
Mắt em nhung khúc ca thần khải
Tôi mắt đen giòng đêm xót xa

Như nhạc khi rời cung hỗn mang
Hồn lưu ly rền khóc âm đàn
Đêm mê tiền kiếp còn rưng khóc
Ôi biết bao giờ thôi tóc tang

Như buổi nào xưa em đến tôi
Bằng muôn hơi thở ngát vành môi
Hương mê huyền ảo đêm huyền sử
Tôi ngất hồn si em chết ngồi

Ôi phút huyền vi phút tuyệt vời
Ôi ngàn âm hưởng tấu muôn nơi
Đàn hoa lời phím tơ chùng khóc
Thương khúc nghìn năm xót ngọc bồi

Cung bậc buồn lên vạn tiếp mây
Ầm rung khuôn nhạc tiếng tiêu dày
Kề môi ru ấm lời hoa sử
Gió bướm hương nồng thiếp giấc say

Hương thảo nguyên về trong tiếng ca
Chìm hơi em thờ tóc mây nhòa
Khi đêm trở giấc trăng đầy gối
Tôi rợn hồn đau em cách xa

Thica.net: