X

Có thể nào đếm ngược thời gian

Những câu thơ không còn đau đớn
Hóa cơn mưa rơi xuống rượu giang hồ
Rượu trong ly cũng vừa nổi sóng
Chiếc ly anh cầm không gió cũng đong đưa

Thức sớm và trời yên lặng gió
Yên lặng mây yên lặng cả trong lòng
Vài cây bút trên bàn như đoàn thuyền nằm bến
Yên lặng và đem lưới ra hong

Những câu thơ mất dần thao thức
Mất dần cay trên mắt của đêm dài
Mất dần mặn trên hàng mi không chớp
Và mất dần nơi chốn để mưa rơi

Rượu thì còn trong chai đầy đó
Đắng cay còn nhạt thếch cũng còn nguyên
Thức sớm nghe tiếng gà vừa gáy
Âm thanh buồn rời rạc xé tan đêm

Và cứ thế đón phần còn lại
Đêm cạn dần như ly rượu đang vơi
Anh phải đếm rượu vơi từng giọt
Chiếc đồng hồ méo mó cả thời gian

Phù Châu:
Nội dung liên quan