Thơ của tôi
[...] Tiếng cửa nhà giam ngòm đen khép mở Tiếng khò khè hai lá phổi hang xơ Tiếng đất vùi…
[...] Tiếng cửa nhà giam ngòm đen khép mở Tiếng khò khè hai lá phổi hang xơ Tiếng đất vùi…
[...] Muốn viết lên bài thơ Nhưng bút đời rét rỉ Mực cạn dòng chảy hết mùa xuân Tim khô…
[...] Tôi dẹp sách vì sách là lá mít Không ngọt bùi bằng một củ khoai lang Không nhẹ nhàng…
[...] Đã đi rồi anh muốn nhảy muốn bay Cho khăng khít nhịp chân trời đất Mộng vừa nghiêng mắt…
[...] Một tờ lịch tạ thế chuông trời buông nhẹ không xác thời gian xếp lớp xuôi giòng [...]
[...] Tóc xanh xuống quá vai gầy Buông lời ước hẹn cho mây lưng trời Tình buồn như chiếc lá…
Cúi đầu nghe tạnh Mưa chiều rừng gió đi mau Con đường trăng lạnh Hang rừng bông rụng hoa đau…
Tao đi học về nhà Là mày chạy xồ ra Đầu tiên mày rối rít Cái đuôi mừng ngoáy tít…
Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau: Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu Phen này ông quyết đi buôn…
Cô giáo em Hiền như cô Tấm Giọng cô đầm ấm Như lời mẹ ru Cô giáo đưa mùa thu…