Mõ sừng
[...] Chầm chậm chiều Mục đồng ngồi lưng trâu Gõ niềm cô liêu Vào mõ sừng.
[...] Chầm chậm chiều Mục đồng ngồi lưng trâu Gõ niềm cô liêu Vào mõ sừng.
Chỉ những lúc gian nguy mới rõ tấm lòng người hoặc phản trắc, hoặc vô cùng cao cả tưởng đã…
Quái vật nào cũng của trời nuôi khổ thân Tôn Ngộ Không phải gian nan đối mặt. Ghét đắng cay…
Rời trường y em về với bản Cả tuổi xuân heo hút phía cổng trời Đá vẹt mòn dấu chân…
Xưa mẹ ngại quãng đê cong Nay con hãnh diện nửa vòng chuyến bay Đội mơ lên chín cõi mây…
[...] Đã trở thành giả dối Những câu thơ ngọt ngào Đã trở thành tội lỗi Nếu chỉ ngồi khen…
[...] Người đi về phía mênh mông Bỏ quên con sáo trong lồng bơ vơ Trời lất phất mưa Trăng…
[...] Tháng giêng rét mướt gọi tên nắng trời Một anh một quán một chiều lá rơi.
[...] Xin lại mùa xuân biếc Ðêm thơm từ ngọn cau Ngày thơm từ mái rạ Hoa lá rũ ngang…
Tháng Giêng hiền như cỏ Và tóc mềm như mây Tóc bay qua bến lạ Sông thương ai, sông đầy…