Khúc tình buồn
Người từ trăm năm về qua sông rộng ta ngoắc mòn tay trùng trùng gió lộng (thà như giọt mưa…
Người từ trăm năm về qua sông rộng ta ngoắc mòn tay trùng trùng gió lộng (thà như giọt mưa…
Hai năm tình lận đận Hai đứa cùng xanh xao Mùa đông, hai đứa lạnh Cùng thở dài như nhau…
Trời nào đã tạnh cơn mưa Mà giông tố cũ còn chưa muốn tàn Nhà người tôi quyết không sang…
Ta sẽ về thương lại nhánh sông xưa Thương lại bóng hình người năm năm trước... Em nhớ giữ tính…
[...] Em tan trường về Đường mưa nho nhỏ Trao vội chùm hoa Ép vào cuối vở Thương ơi vạn…
[...] Ừ thì mình ngại mưa mau Cũng đưa anh đến bên cầu nước xuôi Sông này chảy một dòng…
Tiểu đội đã về xếp một hàng ngang Cúc ơi! Em ở đâu không về tập hợp? Chín bạn đã…
[...] Ta cầm tình yêu như đứa trẻ cầm chiếc cốc pha lê Khẽ vụng dại là... thế thôi ...…
[...] Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ Sống tự do như một cánh chim bằng Ta…
Cuốn sách tôi nhặt được trên đường Xếp bằng những trang của nhiều cuốn sách Mở đầu là một chuyện…