X

Áo lụa Hà Đông

Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng.

Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bay vội vã vào trong hồn mở cửa

Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
Thơ học trò anh chất lại thành non
Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu.

Em không nói đã nghe lừng giai điệu
Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt

Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại.

Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
Những ngày thắng trên vai buồn bỗng nặng.

Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
Giữa hộ anh màu áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Ngô Thụy Miên phổ nhạc thành nhạc phẩm cùng tên.

Dưới đây là phiên bản do Vũ Khanh trình bày.

Thica.net:

Xem bình luận (4)

  • Nguyên Sa hình như bị ám ảnh bởi màu áo trắng nữ sinh. Ông có những liên tưởng rất hay về tà áo trắng:

    Có phải em mang trên áo bay
    Hai phần gió thổi, một phần mây
    Hay là em gói mây trong áo
    Nên để qua đường mây trắng bay

    ...
    Áo bay trong gió em trong nắng
    Ta nhớ mơ hồ mây trắng bay

  • Bình thơ của thi sĩ Nguyên Sa thì không dám , nhưng xin được mạn bút vài hàng cùng với những người thích bài : Áo lụa Hà Đông như sau .
    Bài thơ có 7 khổ thơ với 2 câu kết khổ đầu và khổ cuối như sau :
    (....)
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng.

    Em ở đâu hởi mùa thu tóc ngắn
    Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng
    Trắng ...trắng của một màu lụa trắng ! sao không là màu lụa vàng nhạt nắng , không là màu lụa xanh nắng thu hay màu hồng phai của nắng chiều ? Có phải vì thi sĩ là giáo sư triết học nên đã gói nhiều màu trong mảnh lụa (ta chỉ tìm thấy khi tách màu ánh sáng trắng..đỏ,cam,vàng ,lục, lam , chàm, tím.)và bài thơ mãi với thời gian như màu thời gian cuộc đời :trời chợt mưa, chợt nắng....em chợt đi ,chợt đến..
    để rồi "... tiếng thơ buồn vọng lại." với muôn đời.phải không ?
    Vinh-nguyen60.

  • "Mà mùa thu rải nắng ở chung quanh" viết thành " dài lắm (!) ở chung quanh", một lỗi ngớ ngẩn làm sao!

Nội dung liên quan