Tôi còn nhớ lắm
[…]
Lều gianh hết cả than hồng,
Một trang gió lạnh, mấy dòng thơ mưa.
Hỏi rằng tôi đã quên chưa?
Tôi còn nhớ lắm, và thưa: rất buồn.
[…]
Lều gianh hết cả than hồng,
Một trang gió lạnh, mấy dòng thơ mưa.
Hỏi rằng tôi đã quên chưa?
Tôi còn nhớ lắm, và thưa: rất buồn.
[…]
Ôi cái trò chơi bói lá hôm nay
Là số phận suốt đời anh theo đuổi
Anh vốn là người đam mê và vụng dại
Bối rối trước em, lầm lũi trong đời
Tuổi không còn là đông, chưa hẳn đã xuân
Xốn xang thế và lạnh lùng đến thế
Anh muốn nói lời vui nhưng sợ thành giọt lệ
Gió qua vườn xao xác mãi không nguôi
[…]
Tình yêu nằm trong giàn hoa
Giấc mơ năm mười sáu tuổi
Hành trang cho suốt cuộc đời
Giọt nước mắt toa tàu cuối
Tôi tựa cửa chờ chính tôi
Tuổi thơ đi không trở lại
Trong trắng xa rồi mãi mãi
Tan là tan vỡ mà thôi.
[…]
Pháo cưới mai này e rộn rã
Giờ này em tôi e sang sông
Lạy trời! Gió thuận thuyền xuôi mái
Chở hộ em về một bến trong
Xa xôi anh gởi hồn theo mộng
Đếm bước em đi tận cuối lòng
Sắc áo đã mờ bên xứ họ
Bụi hồng còn vết bánh xe không
Anh say anh thấy em mời rượu
Anh uống cho em dậy má hồng
Anh muốn rủ hồn vui một bận
Cho hồn quên bớt nỗi long đong
Em ơi! Rượu không cay mà đắng
Đắng cả đôi môi đắng cả lòng!
[…]
[…]
Ta cùng về thành phố đêm nay
Đi bên nhau thấy bao điều bỡ ngỡ
Em quên cả tên con sông và không nhớ rõ
Những phố nào mình đã đi qua
Trên mặt đường loang loáng bóng cây đưa
Dưới ánh trăng thành phố màu trắng quá
Các thuỷ thủ có màu mắt lạ
Những con tàu không bao giờ quen
[…]
[…]
Anh đừng gọi quê anh
Quê chúng mình đấy chứ
Nhiều đêm em vẫn mơ
Thấy biển về trước cửa
Nhiều khi em vẫn thương
Tán dừa xanh giữa lửa
Đứng trên đê sông Hồng
Nghe sông Hàn sóng vỗ
Ôi núi Ngũ Hành Sơn
Niềm khát khao tuổi nhỏ
Những màu đá thần tiên
Trong những câu chuyện cổ…
[…]
[…]
Những lời huyền bí tỏa lên trăng,
Những ý bao la rủ xuống trần,
Những tiếng ân tình hoa bảo gió,
Gió đào thỏ thẻ bảo hoa xuân.
Bóng chiều đi vụt, bỗng đêm nay
Tôi lại đa mang hận tháng ngày.
Dưới ánh trăng cười, tôi kiếm mãi
Dấu bàn tay ấy ở trên tay.
Cuộc tình như lá mong manh
Anh vào giông bão mù tăm hơi người
Em thành cổ tích xa xôi
Nghe mưa từ chỗ ai ngồi hôm qua
[…]
Anh vẫn tưởng đầu đường thương xó chợ
Ai có ngờ xó chợ cũng thương nhau
[…]
[…]
Bỗng nhiên trời đất nhớ người yêu
Cây vắng chim bay, nắng vắng chiều
Nước cũng lơ thơ, bờ líu ríu
Mây chừng ấy đó, gió bao nhiêu…
[…]