Lục bát buồn
[…]
thôi về đi nhé, tôi ơi
hóa ra góc bể chân trời… tào lao
cũng là một giấc chiêm bao
mà thương nhau để lừa nhau làm gì?
[…]
thôi về đi nhé, tôi ơi
hóa ra góc bể chân trời… tào lao
cũng là một giấc chiêm bao
mà thương nhau để lừa nhau làm gì?
khuất ở một góc phố
cánh mai lặng nở sau rào
không ong bướm
chỉ mưa nắng lao xao
khuất ở một góc nhìn
chiếc khăn san mở hé
tiếng thở dài rất khẽ
người đâu biết
lầm lũi quay lưng
khuất ở một góc nhớ
em trách em dối lòng
hoài mong chi bước chân
đã biết chắc
không bao giờ đến nữa
[….]
Ánh mắt của đại ngàn vạn tuổi vách đá thâm u ánh lửa cháy rừng
Vòm ngực của cánh đồng vô tận tiếng hú dài hoang lạnh hoàng hôn
Cánh tay những vòng ôm của sóng đáy vực sâu nhòa lẫn những chân trời
Anh
Bản nháp của tình yêu một sớm.
Trái tim như phế tích nép lặng im hiu hắt phía đêm dài
Kỷ niệm lở trơ nỗi niềm phai nhạt những vui buồn loang lổ tháng năm
Lời yêu như cỏ rối miên man không khuất được nhớ thương đang mục rữa
Em
Bản nháp của tình yêu đầy dập xóa
[…]
Một đêm thôi mắt trầm sâu đáy biển
Hai bàn tay khói phủ tóc tơ xa
Miền đất đó trăng đã gầy vĩnh viễn
Từ vu vơ bên giấc ngủ mơ hồ
[…]
[…]
Ngày mai…
cốc rượu nào Người sẽ tận tay mời
Tôi có còn đủ sức tiếp nhận?
Món cuối cùng trên bàn ăn số phận
tên là gì trong tờ thực đơn?
[…]
Yêu nhau ai không muốn
Gần nhau và hôn nhau
Nhưng anh, anh không muốn
Hôn em trong tủi sầu
Em ơi rất có thể
Anh chết giữa chiến trường
Ðôi môi tươi đạn xé
Chưa bao giờ được hôn
Nhưng dù chết em ơi
Yêu em anh không thể
Hôn em bằng đôi môi
Của một người nô lệ.
Khi nhớ đến em, anh gọi tên người khác
Làm như em chưa hề có ở trên đời
Bởi vì theo luật thần giao cách cảm
Anh gọi tên người nào là người đó hắt hơi
Ôi, cái nhớ bật lên thành tiếng gọi
Anh đã phải nén đi, đau đớn biết chừng nào
Để nghìn lẻ một đêm em ngủ trong huyền thoại
Không ai được làm ồn, không ai được xôn xao
[…]
Tôi chờ hoa tím trôi qua
Để gởi theo tờ lịch ấy
Chắc ở nơi xa xôi nào đấy
Thời gian sẽ gặp thời gian…
[…]
Em qua bao con đường, em gặp bao con người
em cười nói giữa bao bè bạn
em đặt chân lên bao thành phố khác
mắt em từng in bao tấp nập hoàng hôn
có thể em đã trú mưa cùng anh ở một ngã ba đường
em đi qua cầu thang vô tư có khi còn hát
có lúc em ốm đau mà anh chẳng biết
em sống dưới mái nhà cùng thành phố với anh
mà chẳng gặp nhau dù chỉ một lần
em hay đâu anh khổ anh buồn
anh chờ anh đợi
nghĩ lại còn giận em lắm đấy
[…]
[…]
Tưởng hương lụa vương mang trời đất cũ
Đóa quỳnh xưa rộ nở dưới hiên trường
Người khuất biệt vẫn còn lưu tiếng lụa
Thơm dấu chim hồng ngát cánh quỳnh hương
Màu sơn nhạt trên bờ tường quen thuộc
Hồn thu không lãng đãng ngọn me già
Ngồi lớp học nghe chim ngoài cửa sổ
Mắt vời theo hàng mây trắng phương xa
Có biết mộng theo những ngày chuyển gió
Xin cho người phiêu bạt chút tơ lưu
Nơi đất khách rụng hai hàng lá nhớ
Hẹn về thăm khi khoác áo khinh cừu
[…]