Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Ý Nhi


  • Nhớ Hải Phòng


    Sau những căn nhà kia
    sau những bến sông kia
    sau những con tàu lô nhô ngoài cảng
    tuổi thơ tôi xa tít tắp

    Thuở ấy tôi mặc áo rộng thùng thình
    và tóc tết đuôi sam
    thuở ấy tôi đi lang thang giữa thành phố của mình
    chưa biết đến niềm vui làm ta rơi nước mắt
    chưa có nụ cười nào xa xót nở trên môi

    […]

  • Kính gửi mẹ


    […]

    Giữa bao nhiêu mưa nắng đời thường
    Đã có lúc lòng con hờ hững
    Thấy hạnh phúc của riêng mình quá lớn
    Ngỡ chỉ mình đau đớn xót xa thôi

    Giữa bao nhiêu năm tháng ngược xuôi
    Đã có lúc lòng con đơn bạc
    Quên có những điều tưởng không sao quên được
    Như người no quên cơn đói của chính mình

    Sao đêm nay se thắt cả lòng con
    Khi con gặp ánh đèn thành phố
    Nơi mẹ sống, mẹ vui buồn, sướng khổ
    Chỉ một mình tóc cứ bạc thêm ra

    […]

  • Trong mùa thu


    […]

    Những gì đã mất đi, những gì im tiếng nói
    Những nguồn trong sau đá sỏi, bùn lầy
    Bao đau thương che khuất bởi tháng ngày
    Bao khát vọng ngủ yên giữa nhọc nhằn, vất vả
    (con thuyền nan trên cát vàng quên biển gió
    câu thơ nằm trong trang sách chẳng người xem)
    Sáng mai nay đều đã trở về em
    Khi em bước qua con đường cỏ lạ
    Giọt nước mắt trên môi cười và niềm vui se giá
    Sáng mai này em đến cuộc đời anh.

    […]

  • Ký ức


    […]

    Sao em nhớ buổi chiều đứng chờ anh
    dưới vòm cây lớn
    tim thắt lại
    trước mỗi chuyến xe
    trước mỗi bóng người.

    Sao em nhớ căn phòng đầy tranh
    đầy áo quần
    đầy sách
    tưởng như không còn chỗ cho con người
    mà may sao
    vẫn còn chỗ cho chúng ta
    cho hạnh phúc
    cho đớn đau.

    Sao em nhớ buổi trưa làng gốm Bát Tràng
    ngôi làng bên sông Hồng
    ngôi nhà có mái ngói nâu
    có rặng xoan
    có những đường lát gạch
    ngôi làng còn giữ kín niềm bí ẩn
    của phút giây chiếc bình đất nâu chợt sáng xanh màu ngọc.

    Sao em nhớ những đêm Hồ Gươm
    hơi thu len trong cỏ cây, trong sóng nước
    len trong ánh đèn mờ sương tháp rùa
    len trong làn tóc, trong tiếng cười, trong tấm áo những người thiếu nữ
    len trong nỗi ngậm ngùi hai ta.

    […]

  • Người đàn bà ngồi đan


    Giữa chiều lạnh
    Một người đàn bà ngồi đan bên cửa sổ
    Vừa nhẫn nại vừa vội vã
    Nhẫn nại như thể đó là việc phải làm suốt đời
    Vội vã như thể đó là lần sau chót
    Không thở dài
    không mỉm cười
    Chị đang giữ kín đau thương
    Hay là hạnh phúc
    Lòng chị đang tràn đầy niềm tin
    Hay là ngờ vực
    […]