X

Có một chiều

Có một chiều nước mắt hóa thành thơ
Khi em một mình.
Công viên đầy gió…
Không phải mùa thu,
sao lá vàng ủ rũ!
Tao tác rơi…

Có một chiều anh không ghé chơi
Mây trời nhẹ trôi
Mà lòng em trĩu nặng
Nỗi nhớ tròng trành
Không tên…

Có một chiều vắng anh kề bên
Em mới biết em cần anh đến thế!…
Day dứt khi mình đã trễ
Chuyến tàu tình
Tách bến
Xa xăm…

Phù Châu: