X

Quán đồi chiều

Lang thang qua mấy ngõ
chắng biết dừng chốn nào
quán đồi chiều hát gió
vắng tiếng người lao xao

Ta ngồi giữa đời rộng
trên đầu là mây bay
dưới chân ta cát bụi
lẻ loi cuộc tình say

Uống cạn mình với mình
từng giọt sầu tan vội
chiều khuất sau dãy phố
ngày chia tình làm đôi

Một nửa ở xa xôi
một nửa buồn ở lại
ta, một thời thơ dại
ngóng người đi không về

Ngày buồn mưa lê thê
đêm ướt xanh xao nhớ
nhạc quán đồi ứ mê
lòng ghim trăm mảnh vỡ

Lang thang qua mấy ngõ
biết có tìm thấy quên
người bên trời hạnh phúc
ta lạc loài bóng đêm

1996

Phù Châu: