X

Sông Trà mùa thu tôi

Với những đôi những lứa yêu nhau
Sông Trà mùa thu êm mềm dải lụa
Hai trái tim thơ mỗi trái nhón một đầu
Thanh thản trôi qua bốn mùa trăng thiên ấn
Tình xuôi theo nhanh chậm vẫn bền lâu .

Với em dĩ nhiên cũng thế
Sông Trà mùa thu bổng trầm khúc gió
Rủ rê em về biển bỏ rơi nguồn
Đâu thèm biết phía sau con đò dọc
Có gã chài lọ mọ lưới trăng suông …

Riêng với gã
Sông Trà mùa thu bén ngót lưỡi gươm
Xớt ngang lưng cuộc tình chưa kịp lớn
Gã xửng vửng ôm vết thương mười tám
Bỏ quê đi lâu lắm máu còn tươm

Và từ ấy
Dòng sông Trà mùa thu khúc hư khúc thực
Khúc rất nên thơ khúc rất nỗi niềm
Giữa Sài Gòn đôi khi ngồi tặc lưỡi
Có thể xa mà không thể quên!

Phù Châu: