X

Hoa lúa

Em là con gái đồng xanh
Tóc dài vương hoa lúa
Đôi mắt em mang chân trời quê cũ
Giếng ngọt, cây đa
Anh khát tình quê ta trong mắt em thăm thẳm
Nhạc quê hương say đắm
Trong lời em từng lời
Tiếng quê hương muôn đời và tiếng em là một
Em ca giữa đồng xanh bát ngát
Anh nghe quê ta sống lại hội mùa
Có vật trụi, đánh đu, kéo hẹ, đánh cờ
Có dân ca quan họ
Trai thôn Thượng, gái thôn Đoài hai bên gặp gỡ
Cầm tay trao một miếng trầu
Yêu nhau cởi áo cho nhau
Về nhà dối mẹ qua cầu gió bay
Quê hương ta núi ngất, sông đầy
Bát ngát làng tre, ruộng lúa
Em gái quê hương mang hình ảnh quê hương
Xa em năm nhớ, gần em mười thương
Còn bàn tay em còn quê hương mãi
Em mang nguồn ân ái
Căng ngực trẻ hai mươi
Và trong mắt biếc nhìn anh
Em gái quê si tình
Chưa bao giờ được yêu đương trọn vẹn…

Anh yêu em muôn vàn như quê ta bất diệt
Quê hương ta ơi từ nay càng đẹp
Tình yêu ta ơi từ nay càng sâu
Ta đi đầu sát bên đầu
Mắt em thăm thẳm đựng màu quê hương. ((Bài thơ này nhà thơ viết tặng cho người vợ thứ hai, bà Phạm Thị Nhu.))

(1955)

Phù Châu:

Xem bình luận (5)

  • Bài thơ "Hoa lúa" của Hữu Loan ai post lên đây còn thiếu rất nhiều. Trên đây chỉ là đoạn đầu và đoạn cuối cùng, còn thiếu hẳn một đoạn rất dài ở giữa.

  • Nếu cần, tôi sẽ post cả bài thơ trên lên đây để mọi người cùng đọc!

  • Nếu bạn nào có trọn bài thơ "Hoa lúa"thì hãy Post lên cho mọi người được biết.Bạn đọc sẽ cám ơn nhiều .Thơ cùa Hữu Loan vì không xuất bản nên không phải ai cũng biết.

  • Bui Xuan Lam
    Bạn Đọc

    Tôi đã đọc mục "Tiễn biệt nhà thơ Hữu Loan" đăng trên VN.thuquan. Các bài viết, hầu hết thường chỉ nhắc đến Hữu Loan với bài thơ "Màu tím hoa sim" nổi tiếng của ông, mà quên rằng, Hữu Loan còn có một bài thơ rất hay nữa, thậm chí hay hơn cả bài "Màu tim hoa sim"! Đó chinh là bài "HOA LÚA". Bài thơ này đã được in trong "Tuyển tập Thơ Việt Nam 1945-1955" ở miên Bắc lúc đó. Năm 1956, tôi học lớp 7 trường PT cấp 2 Nguyễn Quôc Ân (Ninh Bình), gần huyện Nga Sơn, quê Hữu Loan, lại có 2 thày giáo người Thanh Hoá, trong đó có một thày cùng quê Hữu Loan, dạy Văn chúng tôi. Vì vậy, chúng tôi biết nhà thơ Hữu Loan từ đó. Bài thơ này, tôi thuộc lòng từ hồi đó, đến nay tôi vẫn còn nhớ, xin chép lại ra đây, để các bạn cùng đọc:

    HOA LÚA

    Em là gái đồng xanh
    Tóc dài
    Vương hoa lúa
    Đôi mắt em mang
    Chân trời quê cũ
    Giếng ngọt
    Cây đa
    Anh khát
    Tình quê ta
    Trong mắt em thăm thẳm
    Nhạc quê hương say đắm
    Trong đời em
    Từng lời
    Tiếng quê hương muôn đời
    Và tiếng em
    Là một.

    Em ca
    Giữa đồng xanh
    Bát ngát
    Anh nghe quê ta
    Sống lại hội mùa
    Có vật trụi
    Đánh đu
    Kéo hẹ
    Đánh cờ
    Có dân ca quan họ
    Trai thôn Thượng, gái thôn Đoài
    Hai bên gặp gỡ
    Cầm tay
    Trao một miếng trầu
    "Yêu nhau cởi áo cho nhau
    "Về nhà mẹ hỏi - qua cầu gió bay!"

    Quê hương ta
    Núi ngất
    Sông đầy
    Bát ngát làng tre ruộng lúa
    Em gái quê hương
    Mang hình ảnh quê hương
    Xa em năm nhớ
    Gần em mười thương
    Còn bàn tay em
    Còn quê ta mãi.

    Em mang nguồn ân ái
    Trong ngực trẻ hai mươi
    Và trong mắt biếc nhìn anh
    Em gái quê đa tình
    Chưa bao giờ được yêu thương
    Trọn vẹn.

    Em lớn lên
    Mang gông xiềng phong kiến
    Như ruộng vườn phì nhiêu
    Thân em như tấm lụa điều
    Phất phơ giữa chợ
    Thân em như cành mai
    Đậu chân cú vọ
    Như hạt ngọc ngâu vầy
    Những tình em
    Đắng cay
    Còn khóc
    Trong ca dao tuc ngữ
    Người trai quê
    Xin trầu
    Một thuở
    Hát rằng :
    Trong chiều xưa
    "Đường xa gánh nặng anh chờ
    "Qua cầu anh đợi, bây giờ quên nhau".

    Người trai quê biết đâu
    Những đêm dài
    Em khóc
    Đầy như giếng mưa
    Câm như bồ thóc
    Trăm năm dù lỗi hẹn hò...

    Sau Cách mạng
    Quê ta
    Có Đội về phát động
    Lúa xanh gầm như sóng
    Cố bần như núi cao
    Em gái quê cần lao
    Điển hình trong tố khổ
    Những tình em từ xưa tan vỡ
    Dưới đáy mồ sâu
    Hiện về
    Vạch từng tên đao phủ
    Của tình yêu từ xưa.

    Trong mắt em
    Hình ảnh quê ta
    Làm sao mà rạo rực!
    Anh kiêu hãnh
    Có quê hương bất khuất
    Và có người yêu
    Là em gái
    Quê hương.

    Anh yêu em muôn vàn
    Như quê ta
    Bất diệt
    Quê hương ta ơi
    Từ nay
    Rồi càng đẹp!
    Tình đôi ta ơi
    Từ nay
    Rồi càng sâu!

    Ta đi, đầu sát bên đầu,
    Mắt em thăm thẳm đựng màu trời quê...

    HỮU LOAN

    ** Trong bài thơ này, các dấu chấm câu (như dấu phảy, chấm, chấm lửng, chấm than, chấm hỏi, gạch ngang...), tôi không nhớ được hết, nên không dám đặt vào trong đó. Nhưng nhịp điêu bài thơ, thì tôi đảm bảo chắc chắn là như trên.
    Tôi là giáo viên Ngữ Văn, đã dạy cho các em học sinh học bài thơ này, các em rất thích và rất thuộc bài thơ.
    Trên đây là vài lời tâm sự cùng ban đọc, cũng là vài dòng gọi là để tưởng miệm nhà thơ yêu quý của chúng ta: HỮU LOAN !

    Nộn Khê, 29-3-2010, (tức 14-2 Canh Dần),
    BÙI XUÂN LÂM.

  • Cảm ơn thầy giáo họ Bùi
    Phải người trong họ với người của tôi ?
    Hữu Loan - thần tượng một thời
    Tôi yêu người lính - thiên tài thơ ca.
    Nếu thầy không nhớ chép ra
    LÚA VÀNG đâu biết LÚA HOA thế nào !

    Tác giả : Phan Thị
    LUAVANG59@YAHOO.COM.VN

Nội dung liên quan