X

Biển vắng

Rơi chiều vàng ngơ ngác sóng
Xin đừng dõi chi chân trời
Anh ngồi im chìm chiếc bóng
Chén này biển với mình thôi!

Một cộng với một thành đôi
Anh cộng cô đơn thành biển
Nắng tắt mà người không đến
Anh ngồi rót biển vào chai.

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Việt Long phổ nhạc thành nhạc phẩm Biển vắng.

Dưới đây là phiên bản do Đức Long trình bày.

Thica.net: