X

Xóa tôi

Xóa tôi nửa mặt cười buồn
Với đêm về sáng ngọn nguồn ở đâu?
Một thời biển hóa nương dâu
Tôi – em đã ở hai đầu nhân gian

Xóa tôi một chấm bụi vàng
Ngày xưa đã rớt xuống ngàn lau xa
Đời còn tươi một nụ hoa
Xin em hãy nở vì ta một lần

Xóa tôi ở phía vầng trăng
Đêm vơi, sương muộn, chéo khăn đã mờ
Chông chênh hai kẻ đợi chờ
Thì thôi xóa nốt câu thơ tạ từ

Xóa tôi con dốc xa mù
Dã quỳ vàng cả mùa thu xưa rồi
Em nào phải của riêng tôi
Nên trăm năm vẫn là ngôi quán sầu

Xóa tôi, như lỡ nhịp cầu
Con sông trắng chảy về đâu cũng buồn
Đêm dài chẳng thể dài hơn
Xin em xóa nốt nụ hôn ban đầu.

Thica.net:
Nội dung liên quan