X

Nét sầu

Sài Gòn từ nay chắc buồn
Tôi dối tôi nhiều em biết không
Tôi biết em thường mang thư vào lớp học
Mà lòng sầu muốn khóc
Những cột đèn đường soi mói bước chân em
Mưa cuối mùa lủi thủi
Tôi sẽ không bao giờ còn dám nói
Như thân cây già oằn trĩu trái xanh

Nhà tôi bên kia vùng Khánh Hội
Dòng sông đầy kỉ niệm
Những tờ thư còn non sách vở
Còn thơm màu hoa phượng vĩ

Em bỏ đi rồi tôi thương tôi…

Thica.net: