X

Mây chiều

Cho Th Kh

Buổi chiều nào mây bay
Nắng mong manh trên vai em gầy
Buổi chiều nào bước chân chợt nặng
Ta bỗng dưng buồn em có hay?

Nhìn em bây giờ hay dĩ vãng?
Nhớ em bây giờ hay tương lai?
Chợt yêu vỉa hè phố lạ
Chợt thương những giấc mộng dài!

Em ngồi đó nghĩ gì?
Mây vương đỉnh núi
Phiến đá rêu hờn tủi
Cỏ buồn lối đi?…

Mây trong ta rất thấp
Trời trong ta đã chiều
Em vẫn ngồi xõa tóc
Từng sợi buồn quạnh hiu!

Ta muốn nhặt lá khô
Từng chiếc rơi trên tóc
Ta muốn thở dài, muốn khóc
Khi chiều rơi vang tiếng gọi hư vô!

Buổi chiều mây bay, mây vương
Lối nhỏ em về mù sương
Ta đi ngậm ngùi câm lặng
Không gian sầu xuống linh hồn!…

(Bách Khoa, số 374 ngày 1 tháng 8, 1972)

Phù Châu:
Nội dung liên quan