X

Màu tím hoa sim

Nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng xanh xanh
Tôi người Vệ quốc quân
xa gia đình
Yêu nàng như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn
nàng không đòi may áo mới
Tôi mặc đồ quân nhân
đôi giày đinh
bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
bên anh chồng độc đáo
Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi
Từ chiến khu xa
Nhớ về ái ngại
Lấy chồng thời chiến binh
Mấy người đi trở lại
Nhỡ khi mình không về
thì thương
người vợ chờ
bé bỏng chiều quê…

Nhưng không chết
người trai khói lửa
Mà chết
người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
không gặp nàng
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
thành bình hương
tàn lạnh vây quanh
Tóc nàng xanh xanh
ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phút cuối
không được nghe nhau nói
không được trông nhau một lần
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
một mình đèn khuya
bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo
ngày xưa…

Một chiều rừng mưa
Ba người anh trên chiến trường đông bắc
Được tin em gái mất
trước tin em lấy chồng
Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
Đứa em nhỏ lớn lên
Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
Khi gió sớm thu về
cỏ vàng chân mộ chí
Chiều hành quân
Qua những đồi hoa sim
Những đồi hoa sim
những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
Màu tím hoa sim
tím chiều hoang biền biệt
Có ai ví như từ chiều ca dao nào xưa xa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu
Ai hỏi vô tình hay ác ý với nhau
Chiều hoang tím có chiều hoang biết
Chiều hoang tím tím thêm màu da diết
Nhìn áo rách vai
Tôi hát trong màu hoa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu…

Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớm
Tím tình ơi lệ ứa
Ráng vàng ma và sừng rúc điệu quân hành
Vang vọng chập chờn theo bóng những binh đoàn
Biền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tím
Tôi ví vọng về đâu
Tôi với vọng về đâu
Áo anh nát chỉ dù lâu…

(1949, khóc vợ Lê Đỗ Thị Ninh)

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành nhạc phẩm Áo anh sứt chỉ đường tà.

Dưới đây là phiên bản do Elvis Phương trình bày.

Thica.net:

Xem bình luận (51)

  • Đây là bài thơ tôi yêu nhất, không chỉ vì tôi yêu màu hoa tím mà trong nó còn chứa đụng một chuyện tình tuy lãng mạn nhưng lại u buồn.
    Tôi tin rằng các bạn yêu thơ cũng có chung cảm nhận như tôi.

  • Đây là một trong những thi phẩm bất tử của Việt Nam. Tình yêu lãng mạn, tình yêu đẫm nước mắt và tình yêu ấy bất tử với thời gian.

  • Tôi đã chép và đọc nhiều lần bài thơ này khi còn là học sinh cấp 3. Hôm nay tình cờ đọc lại tôi vẫn thấy mình xúc động như ngày nào.

  • toi vo tinh biet duoc bai tho nay khi hoc cap 3.khi nghe co giao giang bai va doc no toi rat to mo va len mang tim doc ngay tuy moi chi doc luot qua nhung toi da co mot cam xuc kho ta .co le day la noi buon ma co the noi khong buon nao hon .khong chi buon ma con nho &tiec nuoi ...

  • Xuyên suốt bài thơ là một màu tím! Màu tím của hoa sim bình dị đã trở thành màu của sự thuỷ chung, màu của tình yêu thời chiến tranh!

  • Một chuyện tình buồn, nhưng đầy lãng mạn. Hạnh phúc mong manh nhưng thủy chung, son sắc và nguyên vẹn với thời gian.
    Tôi không biết hoa sim, nhưng tôi đã yêu màu tím hoang biền biệt ấy từ những vần thơ của Hữu Loan.

  • Đã một thời gian dài tôi nghe bài hát phổ thơ từ Màu tím hoa sim. Giọng ca Hương Lan và các nghệ sĩ Dương Linh, Cẩm Tiên,... khi ấy là khi tôi còn nhỏ 7, 8 tuổi gì đó, hay nhỏ hơn nữa, những bài hát ấy đối với tôi thì đã thuộc cả rồi, tôi lại thích đi tìm thơ. Tôi muốn xem tác giả nguyên tác là ai, thì mẹ tôi mới kể lại rằng từ một bài thơ của Hữu Loan, mẹ cũng quen thuộc với bài hát đó. Như vậy, từ sở thích, cộng sự say mê tò mò mà tôi đi tìm những bản chép lại của các anh chị đi trước. Kể cũng đã là có duyên với âm nhạc một phần mà cũng có duyên với văn thơ cũng không sai; vì cả những cái đó giờ đây đã âm ĩ trong tôi, cả gia đình tôi hầu như ai cũng thích thơ ca nữa... Cha của tôi cũng là một cụ chiến binh, và truyền lại cho tôi cái đam mê đi tìm thơ và nhạc tiền chiến, nhạc quân đội; à mà quên, đã là tôi thích cả các thư có liên quan tới nó rồi đấy! Thica.net tuy không cho tôi biiết cặn kẽ về những gì tôi muốn tìm nhưng đây lại là nơi tâm hồn tôi có dịp vun xới, là nơi khơi cho tôi cái cảm tình sâu lắng về thơ.

  • Lại nhớ lời thơ trong CHÂN DUNG của XUÂN SÁCH viết về HỮU LOAN "Chưa làm nhà còn bận làm người.." nếu không bận về CÁI SỰ LÀM NGƯỜI thì chắc chắn HỮU LOAN còn cho ra được nhiều bài thơ tương tự như MÀU TIM HOA SIM nữa ,tiêc thay một tài thơ độc đáo của VIỆT NAM đã không còn nhiều cơ hội nữa ,vì con lắc của TẠO HOÁ đã dồn dập gõ nhịp vào tấm thân còm cõi của ôngi (,mặc dù đã có 100 triệu an ủi ngày nào! ) .Tôi có cảm tưởng như thơ ông viết bằng máu vậy !

  • Khi đọc xong bài thơ này, một cảm giác xốn xang khó tả ùa về trong tôi. có lúc hiện ra trong đàu tôi là hình ảnh một cô gái dân quân tung tăng giữa rừng hoa sim tím, nhưng rồi tiếp đó là hình anh ngôi mộ với một rừng hoa sim mọc xung quanh. Thật buồn thương và nuối tiếc quá!

Nội dung liên quan