X

Chẳng cần gì cho buổi chiều thành không tên

Không có chỗ để đi
cũng chẳng biết làm gì
mặc nắng
chủ nhật rực rỡ ngoài kia

Chủ nhật làm tay thừa thãi
Tay dắt mình đến trước gương
Gương đòi xõa tóc
tóc đòi áo sống không chằng buộc

Tự ngắm mình
bằng nỗi niềm không vui không buồn
chỉ ước cái bóng trong gương là thật
mình có thêm một mình nữa để yêu anh
để không phạm sai lầm
để tung tăng nắng

như mỗi ngày đều chủ nhật

Nhưng không
một tuần trôi lăng lắc
Nỗi buồn ôi
sự đơn điệu của nỗi buồn

Mặc nắng
ngoài kia
chủ nhật rực rỡ…

Phù Châu: