Đốt tuổi
[…]
Tôi khôn lớn từ ruộng đồng Quảng Ngãi
Lấy đau thương làm sữa mớm thơ mình
Thành phố ấy với những gì còn lại
Tôi ấp vào lòng đôi mắt lệ lung linh
Nhà thơ Phan Nhự Thức tên thật là Nguyễn Văn Minh, còn có các bút danh Mê Kung, Đạm Hải Triều, Hà Diện Đàm, Chế Phan Nguyên. Ông sinh ngày 4 tháng 2 năm 1942 tại Đà Nẵng, quê ở Phú Thọ, Tư Hiền, Tư Nghĩa (nay thuộc Nghĩa Phú, Tư Nghĩa), Quảng Ngãi.
Sau khi học hết tiểu học, khoảng năm 1958 ông theo gia đình về Quảng Ngãi học tiếp bậc trung học ở trường Trần Quốc Tuấn. Ông tốt nghiệp sĩ quan trừ bị Thủ Đức khóa 24.
Phan Nhự Thức bắt đầu sự nghiệp thi ca từ giữa thập niên 60 với bút hiệu Mê Kung khi còn trong quân ngũ. Ông làm thơ nói về đời sống quân ngũ và viết nhật kí quân trường đều đặn mỗi tháng cho tạp chí Bộ Binh.
Năm 1968 Phan Nhự Thức về phục vụ ở tiểu khu Quảng Ngãi rồi ứng cử và trúng cử chủ tịch Hội đồng tỉnh Quảng Ngãi. Tại đây ông tham gia sáng lập Quảng Ngãi Nghĩa thục và trở thành phụ tá hiệu trưởng Quảng Ngãi Nghĩa thục. Thời gian này Phan Nhự Thức đã cùng một số bạn bè thực hiện các tạp chí Trước Mặt, Tập Họp, là những tạp chí văn nghệ đầu tiên tại Quảng Ngãi.
Trước 1975 Phan Nhự Thức có thời gian làm báo ở Sài Gòn. Sau 1975 ông bị đi tù cải tạo đến năm 1982. Ra tù ông sinh sống bằng nghề bán bún bò bên lề đường quanh cư xá Tô Hiến Thành.
Ngày 21 tháng 1 năm 1996, Phan Nhự Thức qua đời tại Sài Gòn do bệnh ung thư vòm họng.
Tác phẩm:
Đốt tuổi (tập thơ, Nhà xuất bản Ngưỡng Cửa, 1969, Thư Ấn Quán tái bản, 2007)
[…]
Tôi khôn lớn từ ruộng đồng Quảng Ngãi
Lấy đau thương làm sữa mớm thơ mình
Thành phố ấy với những gì còn lại
Tôi ấp vào lòng đôi mắt lệ lung linh
ôi gió nào lên buồn mang mang
cát hoang cồn bãi hàng theo hàng
trái tim nghe đã mềm tay lụa
thơ cũng vàng trưa nắng hạ vàng
phương này trời dựng cao mong nhớ
đầu gối ba lô hồn phiêu bồng
thương em lòng rợp che đường nhỏ
tình trải xanh giòng sông tiếp sông
[…]