Cho em về mùa thu
Cho em về mùa thu
Gom lá vàng cuối ngõ
Bắc chiếc cầu nho nhỏ
Nối hai bờ thương nhau
Em chẳng thể làm đau
Khi chạm vào xác lá
Xin đừng đi vội vã
Nép vào mùa đi anh!
[…]
Nhà thơ Bình Nguyên Trang tên thật là Vũ Thị Quỳnh Trang, sinh năm 1977 tại Phú Thọ, quê gốc ở Nam Định. Thời sinh viên chị là thành viên Hội bút Hương đầu mùa của báo Hoa học trò. Chị tốt nghiệp Học viện Báo chí – tuyên truyền Hà Nội và hiện đang làm việc tại chuyên đề Văn Nghệ Công An của báo Công An Nhân Dân ở Hà Nội.
Tác phẩm đã xuất bản:
Giải thưởng văn học:
Cho em về mùa thu
Gom lá vàng cuối ngõ
Bắc chiếc cầu nho nhỏ
Nối hai bờ thương nhau
Em chẳng thể làm đau
Khi chạm vào xác lá
Xin đừng đi vội vã
Nép vào mùa đi anh!
[…]
[…]
Có đôi khi tôi mê mải tháng ngày
Tôi phung phí thời gian và tuổi trẻ
Rồi mỗi tháng ba nhói lòng hoa khế
Tôi tìm về nhặt hoa gạo hố vôi
Còn lại một điều mãi mãi ám ảnh tôi
Sau tất cả mọi vui buồn lầm lỗi
Là quá khứ tháng ba về hiện hữu
Tôi chưa bao giờ lớn hơn một chú cỏ gà
[…]
[…]
Mỗi độ xuân về lại thương tháng ba
Buồn sướt mướt những chiều sương nhạt quá
Bãi sông nằm thương con đò vất vả
Chị lấy chồng đã mấy mùa hoa.
Ký ức em dội ướt một mái nhà
Thời gian phủ nỗi niềm lên màu rạ
Mẹ khâu vá một đời bên bức vách
Ngọn đèn chong chưa lụi tắt bao giờ.
[…]
[…]
Nó đang khóc bằng mắt của tôi
Tôi lại đau bằng trái tim của nó
Và giông và gió
Và mùa đông và mùa hè
Vẫn cố tình xoay núm cửa cuộc đời tôi.
Con gái buồn bã ơi
Nếu hát được mẹ đã không là bão
Mẹ chẳng biết làm gì hơn là cầu cứu
Nhưng vì sao ở rất xa và cao
Nếu trượt ngã mà trở thành thiên sứ
Thì chẳng bao giờ mẹ bất lực đâu con.
[…]
Con nào có gì sau năm tháng đi xa
Chỉ đôi tay đã bầm nhiều vết cứa
Chỉ đôi mắt dửng dưng tàn tro bếp lửa
Tiếng thở dài trong mỗi bước chân qua
Con không giàu hơn sau năm tháng xa nhà
Nước mắt cũng nghèo đi
Niềm tin cũng nghèo đi
Và hạnh phúc là cánh diều ảo ảnh
Mẹ ơi, con thèm được khóc
Thèm được mẹ dỗ dành
Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ
May ra con còn nước mắt
Con chưa lớn đó chính là sự thật
[…]
[…]
Em dỗ dành nỗi buồn của em
Chờ một chiều tối khác.
Cửa sổ để em nhìn vào khoảng trống
Để mở ra trời nắng
Để khép lại trời mưa
Và trong những ngày sương mù
Em chờ anh gõ cửa
[…]
Một ngày khoác túi lên vai
Thấy cần đi
Thấy nhớ ai
đắng lòng
Nỗi niềm
treo giữa thinh không
Mùa thu đứng ở bên sông
thật hiền
[…]
Canh cánh lòng con tất tưởi một vùng quê
Gương mặt mẹ là cánh đồng bão tố
Hạt mẩy rời quê hạt lép nằm trong ổ
Có rơm vàng ấm tay mẹ chở che
Người ta nói con đã quên đường về
Và câu thơ đã tắt mùi cỏ dại
Cơn mưa chiều không làm con tê tái
Về một con đường trơn trượt bấm chân đi
[…]
Trong nỗi gì như thương nhớ
Tháng giêng trở về đúng hẹn
Em quàng khăn xuống phố
Mùa trên vai
[…]