Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Đinh Vũ Hoàng Nguyên

Dinh Vu Hoang Nguyen

Đinh Vũ Hoàng Nguyên sinh ngày 23 tháng 3 năm 1975, là họa sĩ, tốt nghiệp trường Đại học Mỹ thuật Công nghiệp Hà Nội. Anh cũng làm thơ và viết văn. Trang blog của anh mang tên Lão Thầy Bói Già được nhiều bạn đọc trên mạng yêu thích nhờ tư duy hài hước và sâu sắc. Sau một thời gian lâm bệnh nặng, anh qua đời ngày 23 tháng 3 năm 2012 đúng vào sinh nhật lần thứ 37. Tuyển tập tác phẩm đầu tiên và duy nhất của anh mang tên Có một phố vừa đi qua phố xuất bản năm 2013 là một trong bốn tác phẩm văn học được trao giải thưởng Văn học Nghệ thuật Thủ đô năm 2014.


  • Đêm hoa sấu


    […]

    Hai mươi năm trôi…
    Tiếng chuông rụng thành rêu trong kẽ ngói.
    Những bóng người bước vội
    Đâu kịp nhìn hoa bay…
    Rồi ai sẽ ôn câu chuyện hôm nay?
    Thành phố cấm rồi, gánh hàng rong đã vắng
    Lối quen xao xác trắng
    Vụn tiếng rao còn thắc thỏm giữa tâm hoa.

    Những khoảng rỗng trong đời khi bất chợt nhận ra
    Nghe vô thanh nhói lòng len lỏi
    Vừa nhủ: lãng quên đâu hẳn là tội lỗi!
    Bỗng gặp mảnh hồn hoa cũ rây mưa.

    […]

  • Những nốt mùa đông


    Quàng khăn đi em…
    Tuổi mùa cũ đã dày theo nếp lá
    Tiếng khúc khích em cười không tan trong cơn giá
    Như nốt vút dương cầm lơ lửng vỡ chùm hoa.

    Anđecxen – trang sách cũ mở ra
    Cô bé bán diêm
    Chết đêm mùa đông xứ tuyết.

    […]

    Nghe đi em!
    Bài ca người đàn bà hát
    Về những tình yêu đàn ông
    Mà mới sau đêm chỉ còn tro ấm hổi
    Về những lời thề chẳng bao giờ phải gỡ
    Khi mảnh lòng ai buộc bởi nhánh mưa.
    Trong bài ca không có ngày xưa
    Và ngày mai là mùa đông kéo cửa
    Nốt nhạc gầy
    Nốt nhạc không bay
    Nốt nhạc mắc vào trong tóc

    […]

  • Có một phố vừa đi qua phố


    […]

    Phố, kẹo lạc kẹo vừng
    Con dế thơ ngây gáy vào cơn ngủ
    Nắng câu Kiều thơm gió những vòm đêm
    Cánh cò lạc bờ đê
    Cò dò trên ngói
    Bỗng gặp cái cò trong tiếng à ơi…

    Phố, làng lúa làng hoa
    Người trong phố về quê trong phố
    Ngã tư lòng
    Vương
    Ngát sen hương…

    Phiên chợ đầu hôm
    Sông Hồng cong mình trên bờ vai thành phố
    Người quang gánh gánh làng về phố
    Mùa nước đỏ mắt người cũng đỏ
    Mỗi mảnh trăng phôi trên mỗi mảnh đời…

    […]

  • Những huyết cầu Tổ quốc


    […]

    Thứ lỗi cho ba
    Khi bài thơ đầu đời cho con, không thể bình yên!
    Kẻ thù lăm le cướp biển nước mình
    Đất nước bốn nghìn năm trên sóng
    Đừng quên: sau lời thề, lông ngỗng…
    Giai nhân, huyết ngọc đổ bên trời.

    Một ngày
    Khi con nếm trên môi,
    Con sẽ thấy máu mình vị mặn.
    Bởi trong máu luôn có phần nước mắt
    Ta hiểu căm thù, ta biết yêu thương.

    Con sinh ra rạng rỡ một huyết cầu
    Của đất nước bốn nghìn năm không ngủ
    Để điều này lớn lên con hiểu
    Bây giờ, ba phải kể cùng con.