Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Hoàng Hưng

Hoang Hung

Nhà thơ Hoàng Hưng tên thật là Hoàng Thụy Hưng, sinh năm 1942 tại thị xã Hưng Yên.

Ông tốt nghiệp khoa Văn trường Đại học Sư phạm Hà Nội năm 1965. Từ năm 1973 đến năm 1982 ông là phóng viên, biên tập viên báo Người Giáo viên Nhân dân thuộc Bộ Giáo dục và đào tạo.

Ngày 18 tháng 8 năm 1982 Hoàng Hưng bị bắt giam và tập trung cải tạo vì tội “lưu truyền văn hoá phẩm phản động” do bị phát hiện mang theo trong người tập thơ của nhà thơ Hoàng Cầm. Ông được trả tự do ngày 29 tháng 10 năm 1985.

Sau khi ra tù, ông miệt mài làm việc và cho ra mắt hàng trăm tác phẩm sáng tác cũng như dịch thuật. Từ năm 1987 ông tiếp tục làm ở nhiều báo khác nhau, cuối cùng là báo Lao động trong 13 năm từ 1990 đến khi nghỉ hưu vào năm 2003. Sau khi nghỉ hưu ông thường được mời nói chuyện thơ ở nhiều nước như Pháp, Đức, Hoa Kỳ.

Tác phẩm đã xuất bản:
Đất nắng (in chung với Trang Nghị, Nhà xuất bản Văn học, Hà Nội, 1970)
Ngựa biển (Nhà xuất bản Trẻ, Thành phố Hồ Chí Minh, 1988)
Người đi tìm mặt (Nhà xuất bản Văn hoá Thông tin, Hà Nội, 1994)
Hành trình (Nhà xuất bản Hội Nhà văn, Hà Nội, 2005)


  • Chờ đợi gió thu


    […]

    Chờ đợi gió thu cho con nước dâng tàu lên mặt phố
    Người qua đò trong sóng vỗ, về nhà nhớ nhau.
    Chờ đợi gió thu cho cái lá nó reo tha hồ xao xác
    Trẻ con đi quét lá chạy đùa vui trong gió chiều
    Cho cô gái giở áo ra đan và mong nhớ
    Cho cụ già dậy sớm bâng khuâng chuyện cũ
    Cho anh con trai thất vọng lại thấy lòng ước mơ.

    […]

  • Cửa sông


    […]

    Em ngập ngừng một giọt lệ trên mi
    Đời sống này buồn mà đẹp quá.
    Em ngập ngừng giữa phiên chợ nắng
    Đò nhổ neo, nổ máy gọi về

    Ta cứ đứng phân vân trên cồn cát
    Các bạn chài đã đi hết rồi
    Những chiếc thúng rập rờn ngoài cửa biển
    Còn hai chúng mình
    Đi thôi
    Về thôi.

  • Gửi anh


    […]

    Không kịp ngả lưng trên giường tuổi nhỏ
    Anh lại ra đi. Đồng đội đang chờ.
    Em một mình nằm nhớ những ngày xưa,
    Cứ hối lúc gần chưa biết thương nhau nhiều nữa.

    Mẹ không còn để gói cho anh nắm cơm nếp đỗ,
    Vụng về em giã gạo cối vừng.
    Anh đi rồi, mùi thơm mãi bâng khuâng…

  • Rạng đông


    […]

    Lại những phút sang ngày rạo rực
    Nghe cuốc xẻng lanh canh trên đổ nát
    Chọn gạch hồng mà đón nắng lên.
    Tóc ai xanh tươi mát quãng đường liền,
    Chân ríu rít nối thời gian vội vã.

    […]

    Vẫn lòng ta yêu cuộc sống say mê
    Nhưng tha thiết bao nhiêu
    Giọt nắng mới long lanh ô kính vỡ,
    Giục giã bao nhiêu những đoàn tàu ra trận
    Khói đập giữa bờ cây,
    Những cô gái tiễn người thân trở về bên nhau trò chuyện
    Đi qua ánh phượng hồng da tay.

    Có rạng đông nào thao thức như sớm nay
    Tim ta đập trước tầm trời rộng quá,
    Hồn ta như cánh cửa
    Không sao yên khi gió đến chân trời.