Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Lưu Quang Vũ


  • Thôn Chu Hưng


    […]

    Vỡ đồi hoang mẹ trồng sắn trồng ngô
    Con lớn trong nỗi nhọc nhằn của mẹ
    Trong cánh tay xóm làng bồng bế
    Trong tiếng hò tha thiết vọng trên nương.

    Tuổi lên năm đi nhặt củi ven rừng
    Con tập đánh vần bằng bảng tin thắng trận
    Ăn đọt măng vầu, uống ngụm nước trong
    Con chưa thấy những chân trời cao rộng.

    Mùa thu hòa bình rời xa Việt Bắc
    Bè về xuôi gió thổi nước sông reo
    Rừng vẫy lá đưa ta đi lưu luyến
    Bạn nhỏ trên đồi đứng mãi nhìn theo…

    […]

  • Những đứa trẻ buồn


    […]

    Các anh ơi, đừng trách chúng tôi
    Các bà mẹ, tha thứ cho chúng tôi
    Chúng tôi chẳng thể làm khác được
    Quả đồi cháy như một phần quả đất
    Bao đời người ta đã giết nhau
    Với các anh tôi oán hận gì đâu
    Nhưng còn có cách nào khác được
    Cuộc chiến tranh này là khoản thuế đò ngang
    Con người sang một bờ mới chín vàng
    Con người được làm con người trở lại

    Nhưng mãi mãi chẳng bao giờ sống dậy
    Những tháng năm đã mất
    Những nhịp cầu gẫy gục
    Những toa tầu sụp đổ tan hoang

    Heo may cỏ dại úa vàng
    Ngàn lau rụng trắng
    Những đứa trẻ buồn ướt lạnh
    Đường dài mặt trận nối nhau đi…

  • Những điều sỉ nhục và căm giận


    […]

    Nỗi sỉ nhục buốt lòng
    Khi thấy mẹ ta bảy mươi tuổi lưng còng
    Phải làm việc mệt nhoài dưới nắng
    Khi thấy lũ em ngày càng hư hỏng
    Khi người mình yêu
    Nói vào mặt mình những lời ti tiện
    Khi bao điều tưởng thiêng liêng trong sạch
    Bỗng trở nên ngu xuẩn đê hèn

    Khinh mọi người và tự khinh mình
    Như chính tay ta đã gây ra mọi việc
    Và tất cả không cách nào cứu vãn

    Nỗi sỉ nhục ngập tràn trái đất
    Khi lẽ phải luôn thuộc về kẻ mạnh
    Những nền văn minh chạy theo dục vọng
    Những guồng máy xấu xa chà đạp con người

    Đi suốt một ngày
    Giữa rác rưởi và chết chóc
    Luôn thấy bị ném bùn lên mặt
    Nói làm sao được nữa những lời yêu

    […]

    Nỗi tủi nhục tội lỗi nỗi tủi nhục kinh hoàng
    Trên vệt máu bầm đen trên nụ cười thỏa mãn

    […]

  • Hoa vàng ở lại


    […]

    “Quả chuông vàng rung ở cuối rừng sâu…”
    Bài hát ấy bây giờ ai hát lại?
    Khói nghi ngút suốt mùa hè bom dội
    Một chùm hoa bên suối báo mùa thu

    Một chùm hoa hái vội đặt trên mồ
    Thằng bạn cũ nơi đỉnh đèo nằm lại
    Đêm gọi tìm nhau trong đất tối
    Mắt to vàng nóng bỏng giữa đài hoa.

    Đã đi qua thời say đắm, mong chờ
    Vẫn còn đó một màu hoa gay gắt
    Cái màu hoa cô độc
    Nở âm thầm trong giá buốt heo may.

    […]

  • Sông Hồng


    […]

    ôi Sông Hồng, mẹ của ta ơi
    người chứa chất trong lòng
    bao điều bí mật
    bao kho vàng cổ tích
    bao tiếng rên nhọc nhằn
    bao xoáy nước réo sôi trong ngực rộng của người
    bao doi cát ngầm trong lòng người phiêu bạt
    người quằn quại dưới mưa dầm nắng gắt
    cho ban mai chim nhạn báo tin xuân
    cho đơn sơ hạt gạo trắng ngần
    cả nhành dâu bé xanh
    người cũng cho nhựa ấm

    […]

  • Sông Hồng – hồi ức của một nghĩa binh già


    […]

    tôi lang thang khắp đồng bãi sông Hồng
    ngày vùi gươm dưới cát
    đêm trăng lạnh sương lạnh
    tôi mài trên đá tảng lưỡi gươm xanh
    đợi dịp vào thành
    lấy lại nhà lại nước
    nhìn đoàn tàu giặc
    như rắn đen đi hút máu dân mình
    ngực tôi ngàn vết thương
    mặt tôi ngàn vết nhục
    tôi là người lính già tóc bạc
    tôi là tám mươi năm uất ức
    tôi là con của sông Hồng sôi sục
    đêm đêm trên cát
    mài gươm.

  • Sông Hồng – năm mẹ sinh em


    […]

    mẹ sinh em
    ngực gầy thở dốc
    áo rách đẫm máu
    phản lạnh nhà xiêu không hớp cháo
    những bàn tay đói
    đỡ em ra đời
    ngoài kia những người sống sót
    những người bị cướp đoạt bị chà đạp tần cùng những người bị đuổi bắt
    đứng lên giành hạt gạo để sống
    giành đất nâu và khí trời
    ngoài kia sông Hồng rên xiết gào kêu
    quằn quại ánh sao xanh biếc
    gió thổi bãi hoang xao xác
    mẹ cắn môi sùi bọt đau rên
    tiếng khóc em trong tiếng trống thình thình
    vú mẹ cằn khô không giọt sữa

    em sinh ra từ cơn đói xé lòng
    suốt đời em mang
    nỗi đói và nỗi khát
    ánh lửa đầu tiên em thấy
    là ánh đuốc những người nổi dậy
    em sinh ra khi ngày hửng đêm tàn
    lúc con chim đạp gẫy cửa lồng
    nếu suốt đời em khát vọng trời xanh
    nếu suốt đời em đòi hỏi trời xanh
    sao anh lại ngạc nhiên và trách móc?

    […]

  • Sông Hồng – lời từ giã của trung đoàn Thủ Đô


    […]

    sáu mươi ngày quyết liệt
    từng thềm gạch từng tấc đất
    tiếng xung phong tiếng thét rung trời
    địch từ Đồn Thuỷ kéo lên
    từ Cửa Bắc xông ra
    pháo đào Láng quân ta bắn xuống
    Cầu Gỗ Hàng Đường Cửa Nam Hàng Bột
    Ô Cầu Dền, nhà thương Vọng, Hàng dầu Sen
    giặc máy bay xe tăng
    ta súng trường chai cháy
    giặc chiếm nhà ngoài, ta xông ra chiếm lại
    giặc lên gác hai ta gỡ mái nhào vào
    Định ở Bắc Bộ phủ
    Thực ở Giảng Võ
    và bao người đã ngã không tên
    bác hàng rong chợ Đồng Xuân
    vung đòn gánh đuổi thù quanh phản thịt
    anh bán vé chết trong toa xe điện
    bác đưa thư già tóc bạc
    trên thềm nhà bưu điện hy sinh
    túi thư chưa kịp gửi khoác bên mình
    tiểu đội nữ cứu thương
    ngã xuống miệng còn ca hát
    những cô gái Ngọc Hà Lãng Bạc
    những mẹ già Lai Xá Thụy Khuê…

    […]

  • Những bông hoa không chết


    […]

    Chúng ta ra đi chiến tranh mùa đông
    Ta kịp biết gì đâu
    Vừa hết trẻ con đã là người lính
    Cô bạn gái cánh tay trần rám nắng
    Ngực phập phồng thở mạnh đến lo âu
    Đừng nói với ta những lời hào nhoáng về chiến tranh
    Tuổi trẻ ta đã qua bạn bè ta đã chết
    Ta đã vượt bao đèo cao chót vót
    Bao điều nhà trường chẳng dạy cho ta
    Nghĩ lại giễu cười những giấc mộng tuổi thơ
    Giờ trong ta vui buồn đều nín lặng
    Một thế hệ cứng đi như thỏi sắt
    Nhưng xoáy ngầm vẫn cuộn ở lòng sông

    […]

  • Ngã tư tháng Chạp


    […]

    Tôi mua hào thuốc lá
    Ngồi hút mà buồn thiu
    Cuộc đời chẳng ra làm sao
    Có đáng cho mình đau đớn?
    Em yêu hay không yêu
    Quan trọng gì mà phải khổ ?

    Thôi chẳng chờ mong nữa
    Chẳng đua chen với cuộc đời này
    Xin chối từ cái bàn tiệc đắng cay
    Lòng tốt ai cần đến
    Thơ không đâu dùng
    Anh như thằng Bờm
    Chẳng thiết trâu bò chẳng thiết lim
    Chỉ nhận nắm xôi cười ngặt nghẽo.

    […]